Lời Nguyền Trừng Trị [...] – Chương 10

Tại sao không để ta quay lại sớm hơn, như , ta đã có thể ly hôn với tôi trước khi ngoại .

Đột nhiên, Hà Ngạn Đình tha thiết tôi, giọng điệu mang theo sự cầu xin: "Kiều Hạ, đã là lời nguyền của nhà em thì chắc chắn em phải có cách giải quyết đúng không? Chỉ cần em có thể giải quyết chuyện này, đồng ý ly hôn với em, chia cho em một nửa tài sản."

Chỉ cần có thể sống, ta đã không còn quan tâm đến việc chia cho tôi một nửa tài sản nữa.

Tôi lạnh: "Không đến việc lời nguyền này không thể giải, cho dù có thể giải, tại sao tôi phải giúp giải quyết? Anh nghĩ tôi độ lượng đến mức có thể không tính toán chuyện c.h.ế.t tôi ở kiếp trước sao? Hơn nữa, chỉ cần chết, tài sản của đều là của tôi, tại sao tôi phải ly hôn với , chỉ lấy một nửa chứ!"

"Cô. . ." Hà Ngạn Đình nghẹn lời: "Bây giờ không phải vẫn đang sống tốt đấy sao?"

Hà Ngạn Đình không tin chuyện lời nguyền không thể giải, cho rằng tôi cố không cứu ta.

Tôi hỏi ngược lại: "Bây giờ tôi không sao, có thể xóa bỏ tất cả những tổn thương sao? Trừ phi chúng ta còn có thể lại một lần nữa, nếu không thì kiếp này, nhất định phải chịu sự trả thù của tôi. Anh sống lại trở về cũng tốt, như , sẽ biết rõ nguyên nhân mình rơi vào kết cục này, nếu không, tôi báo thù cũng không sảng khoái như !"

"Cô. . ."

Hà Ngạn Đình trợn mắt tôi, hận không thể g.i.ế.c c.h.ế.t tôi.

Nhưng lúc này, ta chẳng gì.

Vì Hà Ngạn Đình đã sống lại nên tôi trực tiếp ở lại theo dõi ta, tránh ta điều gì đó khi tôi không có mặt. Hà Ngạn Đình quả thật muốn tìm sự giúp đỡ, vì bị tôi theo dõi nên hoàn toàn không có cơ hội.

Khi bác sĩ đến, Hà Ngạn Đình cầu cứu bác sĩ, tôi muốn ta.

Bác sĩ hoàn toàn không nghe, bởi vì ung thư dạ dày là chuyện sao con người có thể . Nên chỉ cho rằng trạng tinh thần của Hà Ngạn Đình có vấn đề, còn bị tiêm một mũi thuốc an thần.

Hai ngày tiếp theo, tế bào ung thư của Hà Ngạn Đình lan rộng nghiêm trọng, nhiều cơ quan suy kiệt, đã không còn sức để rối nữa. Chẳng bao lâu sau, ta đã c.h.ế.t trong đau đớn và không cam lòng.

Vì Hà Ngạn Đình không có cha mẹ, không có con cái, là vợ của ta, tôi trở thành người thừa kế di sản duy nhất.

Thù lớn đã báo, tôi cũng hoàn toàn buông bỏ chấp niệm.

Vợ của Lâm Hãn Vũ với tôi, ấy đã ly hôn.

Còn về chuyện của Lâm Hãn Vũ và Lâm Y Nhã, cũng đã bị ấy cho ai ai cũng biết, giờ đây danh dự của bọn họ đã bị quét sạch. Còn Lâm Y Nhã và mẹ ta cũng bị đuổi ra khỏi nhà họ Lâm.

Sau khi Hà Ngạn Đình chết, tôi mới chuyện này với cha mẹ, không nhắc đến chuyện sống lại, không muốn họ quá lo lắng.

Khi biết kết cục của Hà Ngạn Đình, cha mẹ cũng cho rằng ta đáng đời.

Tuy nhiên vì lời nguyền này, tôi không tái hôn.

Nhưng tôi muốn có con của riêng mình, không muốn cả đời đơn, vì , tôi đã đến ngân hàng tinh trùng ở nước ngoài, chọn hai mẫu tinh trùng chất lượng tốt.

May mắn là hai đứa con sinh ra đều là con trai, như , chúng sẽ không bị lời nguyền ràng buộc.

Đúng , lời nguyền của nhà chúng tôi chỉ truyền cho con không truyền cho con trai.

Mặc dù lời nguyền có thể trừng người phản bội mình, tôi vẫn hy vọng con cái của mình sau này có thể kết hôn sinh con, sống một cuộc đời bình thường.

Hết

----------------------------------------------------------

Dưới đây là phần giới thiệu của bộ truyện | Sau Khi Mất Trí Nhớ Vị Hôn Phu Biến Thành Trà Xanh Chúa | đã đăng tải full trên MonkeyD, nếu như các hứng thú có thể tìm đọc theo tên truyện nhé!

Tỉnh dậy sau tai nạn xe, vị hôn phu của tôi đòi chia tay: "Chúng ta hủy hôn đi."

Tôi ngớ người: "Tại sao?"

Anh ngẩng mặt lên trời một góc 45 độ, thê lương: "Hai mặt nhau, chỉ thấy thất vọng."

"Tình đầu sâu đậm gì chứ, cuối cùng cũng chỉ là khổ nhau mà thôi. Em đi tìm ta đi, mệt rồi, tác thành cho hai người!"

Bỗng dưng bị gán cho cái mác 'người phụ nữ bội bạc', tôi: ". . ."

"Bác sĩ, mau đến đây! Bạn trai tôi bị hỏng não rồi!"

- Sau Khi Mất Trí Nhớ Vị Hôn Phu Biến Thành Trà Xanh Chúa -

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...