Lời Nguyền Long Phượng – Chương 5

27.

Khi bố mẹ tôi xin đồng nam đồng nữ thì vẫn chưa để nhận nuôi tôi, vì họ còn hơi nghi ngờ về phương pháp này.

Sau này, khi mẹ tôi mang thai thì họ liền tin.

Muốn cầu bé trai và bé thì không thể có con.

Dù là từng có thì vẫn không .

Một ngày nọ, tôi thức dậy và thấy mặt đất trong vườn rau đã đào suốt đêm.

Trời tối nên không cẩn thận vì tôi đã nhặt một mớ tóc ở đó.

Tóc dài của bé .

Hai đứa trẻ mà bố mẹ bảo với tôi là người khác nhận nuôi đã chết, bố mẹ tôi cũng không có ý định tha cho tôi.

Họ định để tôi phục vụ mẹ tôi cho đến ngày cuối cùng, trước khi em trai tôi ra đời.

Kể từ ngày đó, tôi luôn mang theo con dao trong ngực.

Nhưng không ai ngờ mẹ tôi lại sinh con sớm gần hai tháng.

Rồi người giấy tới tận cửa, bố tôi qua đời, mẹ tôi cũng qua đời.

28.

Ông chủ tiệm giấy đã đào hài cốt của hai đứa em tôi ở ngoài sân.

Thời điểm thi thể của hai đứa khai quật thì mặt trời ló dạng.

Ngôi nhà phía sau biến mất, chúng tôi quay trở lại sân nhà của tôi.

“Lần này thật sự là bình minh sao?”

“Là thật.”

Ông chủ tiệm giấy bảo tôi đứng ngoài rồi tự mình đi vào trong, lúc đi ra cầm hai chiếc lọ một lớn một nhỏ.

“Chú mang đồng nam đồng nữ đi.”

“Tro cốt của mẹ cháu cũng sắp xếp xong rồi, đặt trên bàn đấy.”

Ông ta sắp đi rồi.

“Đợi chút.”

Ít nhất thì…

Phải cho tôi biết sự thật chứ.

29. Ngoại truyện.

Tôi ông chủ tiệm giấy đưa về. Ông ta đào tường mấy lần và mở ra một cánh cửa bí mật.

Bên trong có ba phòng, mỗi phòng chứa nhiều lọ, cứ hai lọ thành một đôi.

Ông chủ tiệm giấy ra hiệu cho tôi ngồi xuống: “Chuyện xảy ra với nhà cháu, cũng phải chịu trách nhiệm.”

Linh hồn bé trai bé mà ông ta cho người ta đều là những linh hồn chết oan.

Vì ngay từ đầu đã không có duyên phận nên cần có tóc và máu để gắn kết mối quan hệ.

Mỗi linh hồn là một người vô tội chết oan uổng nên cần đối xử tử tế.

Bằng cách này, người đã khuất có thể yên giấc ngàn thu.

Mà hầu hết các bé trai bé cho đi đều có quan hệ. Vợ chồng, em, chị em, cha và con , mẹ và con trai…

Kiếp trước họ đã không đạt mong muốn và nỗi ám ảnh suốt đời đã ràng buộc họ với nhau. Đây là lý do tại sao có một quy định rằng bé trai và bé phải ở cùng nhau.

Sau khi sinh ra, trước khi có trí tuệ, chúng sẽ quên hết mọi thứ.

Đến nhà chúng tôi là một cặp vợ chồng bị kẻ gian sát . Đứa con trong bụng người vợ bị mổ ra, một người hai mạng, còn người chồng thì tự sát.

“Nhà cháu lừa quỷ chỉ là một trong số đó mà thôi, không ra tử vong.”

“Nhìn thoáng qua là có thể biết bố mẹ cháu bằng mặt không bằng lòng. Thật ra mà , vợ chồng như cũng không ít.”

Bố mẹ tôi bị trả thù vì hai lý do.

“Đầu tiên, cha mẹ của cháu chết hai em cháu. Đồng nữ vốn là người phụ nữ trước khi chết bị mổ lấy con nên ấy rất ám ảnh với trẻ nhỏ.”

“Đứa con trong bụng của ấy đã bị sát . Hổ dữ còn không ăn thịt con, ấy không hiểu tại sao lại có người đi đứa con cùng huyết thống của mình.”

“Thứ hai, họ không nên huỷ hoại đồng nữ mà hy vọng có thể để lại đồng nam.”

“Đồng nam vốn là người chồng đã thấy vợ mình chết, bây giờ đồng nữ lại chết thêm lần nữa nên nó sẽ muốn báo thù.”

Đợi chút…

“Ý là đồng nữ đã bị bố cháu thiêu sống? Vậy thứ mang về là gì?”

“Đó là linh hồn còn sót lại từ chấp niệm của đồng nam. Chú hy vọng có thể nuôi dưỡng nó.”

Tưởng mọi chuyện xảy ra ở nhà đều là sự trả thù của đồng nữ không ngờ lại chính là từ đồng nam…

“Vậy tại sao lại rằng cũng phải chịu trách nhiệm về chuyện xảy ra với gia đình cháu? Là vì trước đây bố mẹ cháu đã đến cầu cứu lại phớt lờ họ sao?”

Ông chủ tiệm giấy lắc đầu: “Hai vợ chồng nọ chết rất thảm, trong lòng có rất nhiều oán hận. Họ phải ở lại đây từ ba đến năm năm để ổn định và thanh lọc mới có thể đưa đi đồng nam đồng nữ.”

“Nhưng có người đã thay cái lọ của , nên thứ đưa đến nhà cháu…”

“… Vẫn còn là một đôi lệ quỷ.”

30.

Tôi tạm thời ở lại tiệm giấy vì ông chủ máu của tôi có thể nuôi dưỡng đồng nữ.

Thật kỳ lạ.

Máu của tôi là chất dinh dưỡng, tại sao lại phải dùng máu của tôi để phong ấn đồng nam?

Chủ cửa hàng giấy cho biết chuyện này không giống nhau.

Máu của tôi có thể phong ấn đồng nam vì chúng tôi có quan hệ huyết thống.

Máu của tôi có thể nuôi dưỡng đồng nữ vì nó là một người giấy bố mẹ tôi đưa về và nuôi dưỡng bằng máu.

Mà tôi lại có quan hệ máu mủ với bố mẹ tôi.

Ông chủ tiệm giấy tịch thu con dao và đưa cho tôi một cây kim: “Mỗi ngày cho ăn một giọt máu là rồi.”

Tôi muốn tranh luận ông ta lại nóng vội sẽ không thành công.

Thế là mỗi ngày tôi đều cho nó ăn máu, không biết mình đã kiên trì như thế bao nhiêu ngày đêm thì vào một đêm, tôi đã có một giấc mơ.

Một người phụ nữ cúi người với tôi, đó là một nghi thức rất cổ xưa.

Cô ấy với tôi rằng ấy cảm ơn tôi vì đã chăm sóc ấy và cuối cùng ấy đã có thể đoàn tụ với chồng mình.

Cô ấy ngước mặt lên, đó là một khuôn mặt thanh tú và dịu dàng.

Người chủ tiệm giấy với tôi rằng sau khi đồng nữ nuôi dưỡng, phần lớn cơn giận của đồng nam đã biến mất và hai người họ có thể đầu thai.

Trăm năm trước họ gặp phải một thảm họa, trở thành hồn dã quỷ. Sau đó bị chủ tiệm giấy thu phục và trải qua nhiều khúc quanh co.

Tôi : “Hy vọng họ vĩnh viễn không chia lìa.”

-HẾT-

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...