Livestream Xem Bói: Tà [...] – Chương 13

Hạ Đông Thăng c.h.ế.t rồi.

C.h.ế.t vì bị tiểu quỷ phản phệ.

Chỉ để lại hai con ngươi trong suốt.

Nuôi tiểu quỷ vốn đã cực kỳ dễ bị phản phệ, huống chi, Hạ Đông Thăng lại nuôi tới tám mươi mốt con.

Sau khi tôi dùng thuật siêu độ, những oan hồn đó mà liều c.h.ế.t cũng muốn mang Hạ Đông Thăng đi.

Nhìn những bàn thờ san sát trước mắt, đủ để thấy, vị doanh nhân từ thiện hào nhoáng trước mặt người đời này, rốt cuộc tâm địa độc ác đến mức nào.

Không cần tôi nhiều, Tạ Tri Vi cũng đã hiểu hai con ngươi trên mặt đất đến từ đâu.

Cô ấy nằm sấp trên mặt đất, khóc lớn.

"Tại sao? Rốt cuộc là tại sao?"

Mọi chuyện đã giải quyết xong, Tạ Tri Vi mới bộc lộ sự khó hiểu.

Tôi ấy, thở dài giải thích: "Tôi cũng không ngờ, Hạ Đông Thăng lại ác độc như ."

"Nghe , bốn mươi chín cây đinh trấn hồn gia thân, có thể tạo thành thần hồn mệnh , đoạt vận khí kinh thiên địa."

"Cái gọi là thần hồn mệnh , chính là cần luyện hồn cũng cần luyện thể."

"Tám mươi mốt tiểu quỷ này, chính là vật liệu luyện hồn mà Hạ Đông Thăng chuẩn bị, còn vật liệu luyện thể, chính là..."

Tôi liếc Tạ Tri Vi đang lung lay sắp đổ, tiếp tục : "Con của chỉ là một phần trong đó, thứ thực sự dùng để luyện thể là h.u.y.ế.t n.h.ụ.c và hồn phách của người thân, số lượng càng nhiều, hiệu quả càng tốt."

"Lý do Hạ Đông Thăng móc mắt con , là vì tất cả vận khí đều nằm trên người con , cho nên... hắn cần các bộ phận trên cơ thể con , để thực sự lừa gạt thiên đạo, thay đổi mệnh cách."

Nghe đến đây, Tạ Tri Vi sao có thể không hiểu.

Cô ấy thở hổn hển, cuối cùng ngất xỉu.

"Chị!"

Thấy , Tạ Đường Đường vội vàng đỡ Tạ Tri Vi, ngồi xổm bên cạnh khóc nức nở.

Tôi bước ra khỏi tầng hầm, vẻ mặt căng thẳng.

Khí tức của tà tu, biến mất rồi... theo cái c.h.ế.t của Hạ Đông Thăng, luồng tà khí âm u khiến tôi khó chịu đó mà lại tiêu tan như .

"Tà tu xuất hiện..."

Tôi lẩm bẩm, một lúc sau, triệu hồi một con hạc giấy từ trong không gian.

Tôi kể lại toàn bộ những chuyện xảy ra hôm nay cho hạc giấy.

Hạc giấy cọ cọ vào miệng tôi một cách thân thiết, hóa thành một tia sáng, bay về phía chân trời.

Ánh mắt tôi dõi theo hạc giấy, tia sáng xanh lam đó biến mất trong màn đêm vô tận, mới giãn lông mày.

(Hết phần 2)

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...