1.
Tôi là Hải Dao, con nhỏ của Tử Thần.
Sau khi chị cả Hải Lạp và chị hai Hải Sa đã nổi danh, tôi cũng dựng tên tuổi bằng livestream xem bói của mình.
ID của tôi là “Cá Mặn Nhỏ Minh Giới” thường xuyên xuất hiện trên top tìm kiếm.
Những người chưa xem buổi phát trực tiếp của tôi đều cảm thấy lời đồn thật hoang đường.
Dưới mục từ khóa của tôi, diễn viên nhỏ Trương Loan Loan ngày nào cũng vào để câu kéo độ hot.
[Thay vì hâm mộ tên thầy bói này, thì hâm mộ tôi đi!]
[Thời đại nào rồi mà các người còn tin vào chuyện ma quỷ?]
[Nếu chủ kênh này dám phát trực tiếp lần nữa, tôi nhất định phải vạch trần ta trước mặt mọi người!]
[…]
Cô ta rất có gan, và tôi thích điều đó.
Vì , sau một tháng nghỉ ngơi, tôi lại mở livestream.
Vẫn như thường lệ, mỗi tuần một quẻ.
Một nhóm người hâm mộ chờ đợi lâu nay nhanh chóng ùa vào, lượng người xem trong phòng livestream tăng vọt không ngừng.
[Nghe trên mạng đồn thổi huyền bí quá, tôi đến xem thật hay không!]
[Tôi may mắn đã xem qua buổi livestream trước của đại sư, kể lại cho người xung quanh nghe mà ai cũng bảo tôi bịa chuyện, lần này tôi kéo hết bọn họ đến xem trực tiếp!]
[Hy vọng may mắn nối máy lần này, tôi có quá nhiều chuyện muốn xem!]
Tôi lướt qua danh sách người xem và nhanh chóng khóa vào một ID – “Vịnh Alaska”.
Quả nhiên, vừa chấp nhận cầu kết nối của “Vịnh Alaska,” trên màn hình hiện ra gương mặt của Trương Loan Loan.
Bình luận trong phòng livestream bắn ra như tên lửa.
[Không ngờ thật sự là Trương Loan Loan! Mỗi ngày tôi đều thấy ấy dưới chủ đề của chủ kênh!]
[Trương Loan Loan? Có phải diễn viên nhỏ vừa chen chân vào mối quan hệ của Chu Ảnh hậu và Nhiếp Thiên vương không?]
[Phi, diễn viên gì chứ, cùng lắm chỉ là hot girl mạng, không xứng đáng so sánh với Chu Ly nhà chúng tôi!]
Một người hâm mộ tức giận đăng bức ảnh Chu Ly trong chiếc váy đen quyến rũ chinh phục thảm đỏ, so sánh với hình ảnh hơi lúng túng của Trương Loan Loan trên thảm đỏ.
[Nhìn cái dáng vẻ nhỏ nhoi của Trương Loan Loan, ngay cả xách dép cho Chu Ly nhà chúng ta cũng không xứng!]
Trương Loan Loan vừa nghịch móng tay mới của mình, vừa thờ ơ liếc màn hình.
Nhìn thấy những lời chỉ trích nhắm vào mình, Trương Loan Loan không giận mà : “Thì ra bọn họ ghét tôi như sao…”
“Cô chủ kênh, hay bói thử xem, cuối cùng Nhiếp sẽ chọn tôi hay con tiện nhân Chu Ly?”
Tôi lạnh lùng : “Cô vốn không Nhiếp Phong, hỏi câu này không có ý nghĩa gì.”
Trương Loan Loan dừng tác trên tay, ngạc nhiên ngước tôi, trong mắt hiện lên vài phần đánh giá.
Cuối cùng, ta khẽ : “Hóa ra cũng có chút tài năng thật, tôi đã coi thường .”
“Vậy bói thử xem khi nào tôi sẽ nổi tiếng?”
Ánh mắt của Trương Loan Loan trầm xuống.
“Tôi và Chu Ly là học cùng lớp, ta đã thành Ảnh hậu rồi, còn tôi thì mãi không nổi.”
“Dù tôi rất thích diễn xuất, nếu thật sự không có duyên với nghề này, thì nên rút lui sớm cho xong.”
Tôi gõ nhẹ ngón tay lên bàn: “Trương Loan Loan, vẫn chưa thật.”
“Cô muốn mượn lời của tôi để rằng không phù hợp với ngành này, rồi từ đó đường đường chính chính rút lui.”
Trương Loan Loan ngẩng phắt đầu lên, đồng tử co lại, sắc mặt tái nhợt.
Tôi tiếp tục: “Lý do bước vào làng giải trí không phải vì đam mê diễn xuất, mà vì một người.”
“Cô thực sự không hề thích diễn xuất. Cô chỉ muốn ở bên cạnh người đó, không hề muốn nổi tiếng.”
“Nhưng bây giờ đã có người phát hiện ra chuyện của , nên muốn tìm một cái cớ để rút lui, và cái cớ đó chính là buổi livestream này.”
“Vì biết rằng, một khi chuyện giữa và người đó bị lộ, sự tồn tại của sẽ trở thành điểm yếu lớn nhất của người đó…”
“Đừng nữa!”
Mắt Trương Loan Loan đỏ hoe: “Cầu xin đừng tiếp nữa!”
Cô ta như kiệt sức, sụp xuống sàn, ngực phập phồng dữ dội, toàn thân run rẩy, rồi nhanh chóng ngắt kết nối.
[Diễn biến lật ngược liên tục, sẽ không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra trong livestream này!]
[Chủ kênh, nốt đi, người đó là ai? Tôi đang tò mò đến phát điên rồi!]
[Trương Loan Loan chỉ dùng Nhiếp Thiên Vương vỏ bọc? Thật hay giả ?]
Tôi để ý thấy rằng, cùng lúc Trương Loan Loan rời khỏi phòng livestream, có một người âm thầm theo dõi buổi phát sóng cũng đã thoát ra.
Ảnh đại diện của người đó là một chiếc váy đen, thêu đầy hoa hồng lộng lẫy.
2.
Ngày hôm sau, tên Trương Loan Loan xuất hiện đầy trên bảng xếp hạng tìm kiếm.
Không phải vì buổi livestream của tôi, mà là vì Chu Ly đã đăng một dòng trạng thái: [Giới thiệu với mọi người, đây là người của tôi, @Trương Loan Loan.]
Kèm theo đó là bức ảnh hai bàn tay mềm mại đan vào nhau.
Trương Loan Loan đáp lại: [Chị và đứa bé cuối cùng cũng vượt qua mọi khó khăn để đứng dưới ánh mặt trời.]
Có lẽ vì xã hội bây giờ cởi mở hơn, hoặc có lẽ vì Chu Ly đã xây dựng nhiều mối quan hệ tốt trong những năm qua.
Thay vì nhận sự chỉ trích và nhục mạ, họ lại nhận nhiều sự thấu hiểu và ủng hộ hơn.
[Trời ạ, trước đây tôi còn bảo họ có tướng couple, tôi bảo hâm mộ couple không nên quá đà, giờ thì bị vả mặt sưng hết rồi haha…]
[Trời đất ơi, bây giờ tôi thấy Trương Loan Loan dễ thương hơn, mau chóng tổ chức đám cưới ngay đi!]
[Cặp đôi đồng giới đình đám nhất! Tôi đi nghiên cứu lại tất cả tin tức về họ đây!]
[…]
Nhiếp Thiên Vương cũng hài hước bình luận: [Không công bằng chút nào, chẳng lẽ tôi chỉ là công cụ cho hai người chơi thôi sao?]
Trương Loan Loan lặng lẽ xóa hết những lời thách thức tôi trước đó, vẫn đều đặn vào check-in mỗi ngày, thậm chí còn fanclub của tôi trao danh hiệu “Người hâm mộ trung thành.”
Buổi livestream thứ hai của tôi nhanh chóng đến.
Lần này người xem có tên ID là “Nhị Thập Hoa Giáp.”
Khi video bật lên, là hình ảnh một ông lão tóc bạc, mặt đầy nếp nhăn, trông như đã sáu mươi tuổi.
Ông lão mở lời, giọng già cỗi và đầy tuyệt vọng.
“Đại sư ơi, xin đại sư cứu con!”
“Nhìn con thế này, con mới hai mươi tuổi thôi!”
“Kể từ tháng trước, cơ thể con bắt đầu già đi nhanh chóng, bác sĩ các chức năng cơ thể của con giờ đã như một ông lão sáu mươi!”
“Ban đầu con nghĩ là bệnh lão hóa sớm, bác sĩ chẳng tìm ra vấn đề gì, chỉ bảo trạng cơ thể phát triển bình thường như một người già, thậm chí còn nghi ngờ con mắc chứng mất trí nhớ sớm…”
Vừa , trên gương mặt đầy nếp nhăn của ông lão “hai mươi” tuôn ra hai dòng nước mắt đục ngầu.
“Đại sư ơi, con thật sự không còn cách nào khác, xin hãy giúp con…”
Ông lão “hai mươi” khóc nức nở trước màn hình, và bình luận trong phòng livestream cũng không ngừng tuôn ra.
[Tôi tin những gì ấy , vì trong mắt ấy có ánh trong trẻo và ngốc nghếch của sinh viên đại học chúng ta!]
[Chủ phòng cứu ấy đi, tôi không thể chịu nổi nữa, gương mặt già nua khóc thương quá đáng thương!]
[Chủ phòng đúng là giỏi xem bói, liệu có chữa bệnh này không? Tôi vẫn nghi ngờ…]
Tôi chăm vào ấn đường của ông lão “hai mươi” một lúc, rồi hỏi: “Một tháng trước, có phải cậu vừa có ?”
Ông lão “hai mươi” sững người, sau đó vội vàng gật đầu: “Con và quen nhau một tháng trước, chúng con đã trúng tiếng sét ái và nhanh chóng đến với nhau sau vài ngày.”
Ông lão “hai mươi” ngừng lại, ngập ngừng hỏi: “Ý đại sư là, con có liên quan đến sự lão hóa này sao?”
Tôi không trả lời thẳng, mà hỏi tiếp: “Bạn cậu có phải có một người cha là bệnh nhân thực vật nằm liệt giường nhiều năm, trong tháng vừa rồi ông ấy đã đột nhiên tỉnh lại, coi là kỳ tích y học?”
“Đúng , kể từ khi mắc căn bệnh này, con không dám gặp ấy nữa, nên con không biết trạng của cha ấy thế nào…”
Nói đến đây, ông lão “hai mươi” chợt ngưng bặt.
Dường như cậu ta đã hiểu ra điều gì đó, trong đôi mắt đục ngầu bừng lên ngọn lửa giận dữ.
“Ý đại sư là, con dùng tuổi thọ của con để cứu cha ấy?”
Gương mặt tôi vẫn không chút biểu cảm, bình tĩnh gật đầu: “Cậu đã bị đánh cắp tuổi thọ.”
Ngay khi câu vừa dứt, căn phòng livestream lập tức tràn ngập những bình luận phẫn nộ.
[Cậu này gặp phải đúng là đen đủi đến tận cùng!]
[Buồn thật, trong hình dù trẻ không đẹp trai bằng tôi, lấy đâu ra tự tin mà nghĩ người ta trúng tiếng sét ái với mình, chắc chắn không phải vì tiền thì là vì mạng rồi!]
[Đừng vội chửi, tôi thấy chủ kênh có vẻ còn điều gì chưa hết?]
Nhìn dòng bình luận đó, tôi không khỏi nhướn mày.
Họ cũng khá hiểu tôi đấy.
Ngay sau đó, tôi ngước đôi mắt đỏ ngầu của ông lão “hai mươi,” giọng trở nên lạnh lẽo.
“Cậu cũng không cần cảm thấy bực bội hay uất ức, sự việc đánh cắp tuổi thọ này chỉ là quả báo cho việc cậu đã mười năm trước.”
“Tôi sẽ không cứu cậu, vì cậu đáng bị như !”
“Đại sư ơi, đại sư nhầm rồi chăng?”
Ông lão “hai mươi” vội vàng : “Mười năm trước con vẫn còn là một đứa trẻ, sao con có thể điều gì sai trái ?”
“Trẻ con?” Tôi lạnh.
“Có những đứa trẻ còn tàn nhẫn hơn cả người lớn.”
“Mười năm trước, lớp của cậu có một nữ mới chuyển đến tên là Đường Đình…”
Vừa nghe thấy cái tên Đường Đình, ông lão “hai mươi” lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, vội vàng ngắt lời tôi.
“Đại sư ơi, con không biết ai là Đường Đình cả, mà chuyện bây giờ đang là trộm tuổi thọ, không liên quan gì đến Đường Đình!”
“Không liên quan?” Tôi bật .
“Cậu không để ý rằng cậu cũng họ Đường sao?”
Ông lão “hai mươi” ngay lập tức đờ đẫn, mắt đảo qua đảo lại, rồi ngã quỵ xuống sàn.
“Đại sư… Đại sư ơi, ấy có chuẩn bị từ trước rồi, xin đại sư cứu con, bao nhiêu tiền con cũng sẵn lòng trả…”
Nhìn dáng vẻ suy sụp của ông lão “hai mươi”, tôi lạnh: “Cậu vừa bảo là không quen biết Đường Đình, giờ lại cậu đã có chuẩn bị từ trước?”
“Nếu muốn tôi cứu, cậu phải thú nhận tất cả tội lỗi mình đã phạm ngay tại đây, trước mặt những người xem livestream này!”
Bạn thấy sao?