Linh Hồn Toả Sáng – Chương 19

Đang chuyện, Thẩm Bắc Thần đi qua đám đông đến trước mặt tôi.

 

Anh ta trông có vẻ hơi căng thẳng, cũng có chút kích .

 

"Cô... là Liễu Thanh Thanh của trường trung học Giang Nam sao?"

 

Anh ta dùng sức bóp chặt ly rượu, những ngón tay thon dài trắng bệch, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay.

 

Tôi , nghiêng đầu ta: "Thẩm Bắc Thần, lâu rồi không gặp."

 

"Liễu Thanh Thanh, hóa ra thực sự là , thay đổi quá nhiều, tôi không nhận ra!"

 

Giọng ngọt ngào của người phụ nữ có chút the thé, Liễu Thanh Thanh bước nhanh đến, dùng sức bóp chặt cổ tay tôi, tác mạnh đến kinh ngạc.

 

Dương Mộng Điềm bị ta va phải loạng choạng, ấy xoa xoa cánh tay, đứng thẳng người: "Tổng giám đốc Thẩm, hai người quen nhau sao?"

 

"Ba chúng tôi trước đây đều học chung một trường cấp ba, tôi và Trần Nghiên Hạ còn là tốt nữa, Hạ Hạ, đúng không?"

 

Vẻ hoảng hốt của Liễu Thanh Thanh tôi thích thú.

 

Ngày xưa, tôi 16 tuổi còn sợ hãi và lo lắng hơn ta bây giờ nhiều.

 

Gia đình xa lạ, thân hình béo phì, ánh mắt khinh thường của học, sự thờ ơ của giáo viên.

 

Những năm tháng đơn độc bước đi trong bóng tối đó, tôi đã quên mất mình đã vượt qua như thế nào.

 

"Trần Nghiên Hạ, thay đổi nhiều quá, nếu không phải vừa rồi thấy tổng giám đốc Thẩm, tôi suýt không dám nhận ra rồi!"

 

Liễu Thanh Thanh ngượng ngùng kéo kéo quần áo, cố gắng che đi cái bụng mỡ của mình.

 

"Tôi đột nhiên thấy hơi khó chịu, chồng ơi, em muốn về phòng nghỉ một lát."

 

Thẩm Bắc Thần nghe thấy hai chữ "Chồng ơi" thì cau mày.

 

"Đám cưới định vào tháng sau." Anh ta vội vàng giải thích với tôi, dường như phát hiện ra sự đột ngột của mình, ta lại bổ sung thêm một câu: "Đến lúc đó hy vọng có thể đến tham dự."

 

Tôi giơ ly rượu lên, mỉm nhạt nhẽo với Liễu Thanh Thanh: "Tôi chắc chắn sẽ đến."

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...