21
Hiện trường hôn lễ yên tĩnh vài giây, trong vài giây này, ngay cả dàn nhạc hòa âm cũng ngừng chơi nhạc.
Bỗng nhiên một tiếng nhạo vỡ sự yên tĩnh này.
Tôi vang, tôi càng to thì Hạ Yến trông càng buồn .
“Hạ Yến, sao lại nghĩ, tôi đường đường là tiểu thư nhà họ Cố lại phải đợi một thằng rẻ mạt như quay đầu?!”
“Cô, cái gì?” Hạ Yến ngây ngẩn.
“Tôi rẻ mặt, mặt mũi rẻ mạt, nhân phẩm rẻ mạt, quay đầu cũng rất rẻ mạt! Rẻ mạt từ trong ra ngoài!”
Hôm nay Hạ Yến cố mặc đẹp, miễn cưỡng có chút đẹp trai, hắn mặc lộng lẫy đi cướp hôn, còn tưởng bản thân có thể dễ dàng cướp hết nổi bật, kết quả lại thành bị tổng sỉ vả cho không ngóc nổi đầu!
Cánh truyền thông thiếu đạo đức dí sát ống quay vào mặt hắn, trên khuôn mặt rẻ tiền kia sắc mặt đặc sắc lắm.
Tôi quơ quơ chiếc nhẫn kim cương đính ngọc trai trên ngón tay: “Xin lỗi nhé, hôn ước của tôi với chưa bao giờ là giỡn.”
“Từ lúc bắt đầu, người tôi muốn gả chính là Chu Thời Húc.”
“Bây giờ, hẳn là nên gọi tôi là chị dâu.”
Hạ Yến trừng Chu Thời Húc: “Thằng ngốc này mà cũng muốn? Một kẻ lắp mất trí nhớ mà coi như báu vật?!”
Chát———
Tôi tát Hạ Yến méo miệng, tiếng tát giòn tan khiến khách khứa cả kinh không khép miệng.
Bạn thấy sao?