16
Hạ Yến về nhà họ Hạ ầm ĩ một trận, cuối cùng biết là do Lâm Nguyệt Sương đuối lý, nên chuyện bớt tự tin hẳn.
“Tiền của nhà họ Hạ giờ do tôi quản, một xu tôi cũng không cho , sợ ảnh hưởng đến hứng thú theo đuổi Diệp Mạt của .” Tôi ngắm nghía viên ngọc trai trong tay, không thèm Hạ Yến lấy một cái.
Hạ Yến khiếp sợ: “Tại sao lại do quản? Cô còn chưa gả cho tôi đâu! Cô vẫn chưa phải người nhà họ Hạ đâu đấy nhé!”
Tôi bật , nghiêng người dựa vào lòng Chu Thời Húc: “Giờ tôi là người của trai rồi, mấy ngày nữa chúng tôi sẽ kết hôn đấy.”
“Anh nên đổi xưng hô gọi tôi là chị dâu đi.”
Hạ Yến như sát đánh ngang tai sững sờ ngay tại chỗ: “Cô đang diễn trò thôi đúng không? Cố Giai Cẩn, ......”
Hắn cứng họ, bởi vì tôi hôn Chu Thời Húc ngay trước mặt hắn.
Hạ Yến sốc, hắn lảo đảo trốn khỏi nhà họ Hạ.
Chu Thời Húc nhíu mày, nhẹ nhàng đẩy tôi ra: “Em lấy , là để chọc tức nó?”
“Hửm?” Tôi ôm mặt Chu Thời Húc để tôi, “Anh vừa gì đó?”
“Không… có gì.”
Chu Thời Húc đứng dậy rời đi, bỏ lại tôi ngồi trên sô pha.
Mặt tôi ngơ ra—— đang ghen đấy hả?
Bạn thấy sao?