Lộc Minh Xuyên đón nhận ánh mắt tràn ngập ghen tị của Lương Nhân Lễ ở sau lưng, không chê lớn chuyện mà bổ sung thêm một câu.
"Kiều Kiều, em cũng biết đã đợi em nhiều năm như rồi, cũng không vội một lát này.”
Nói xong, chỉ để lại cho mọi người một đuôi khói.
Chúc Nam Nghiêu chỉ nhíu mày, không cái gì, che chở tôi đi vào xe.
Động tác của rất trơn tru, Lương Nhân Lễ định túm góc áo tôi không túm .
Lương Nhân Lễ chạy nhanh đến trước xe của mình, Đỗ Hân Hinh cho rằng Lương Nhân Lễ sẽ đưa ta về nhà.
Vui mừng hớn hở chạy theo sau, kết quả còn chưa đi vào, Lương Nhân Lễ đóng cửa một cái nặng nề.
Nói với tài xế: “Đuổi theo chiếc xe trước mặt! Đừng để phu nhân chạy với người khác!"
Đỗ Hân Hinh sững sờ tại chỗ.
Nhất thời, trên mảnh đất trống to như trước cửa lớn trường học, chỉ còn lại ta lẻ loi trơ trọi dắt tay đứa nhỏ.
Lương Diệu Tổ không hiểu gì cả, Lương Nhân Lễ rời đi, than thở.
"Không ăn Hamburger rồi."
...
Công ty bận tối mày tối mặt, xe mới đưa ra thị trường, tôi phải chuẩn bị rất nhiều thứ.
Chuyện ly hôn với Lương Nhân Lễ, chỉ có thể đưa vào lịch trình.
Lộc Minh Xuyên trở thành luật sư ly hôn của tôi.
Ngày nào ấy cũng giục tôi, còn gặp ai cũng tuyên truyền án ly hôn của tôi.
Người khác đều , Đồ Kiều thoát khỏi biển khổ, luật sư Lộc sắp có chuyện tốt.
Lương Nhân Lễ không ưa tác phong công khai tới cướp người này của Lộc Minh Xuyên.
Nhưng lại thực sự đuối lý, không thể câu gì độc ác.
Lộc Minh Xuyên nhúng tay vào như thế khiến cho hình tượng vợ của Lương Nhân Lễ trong giới xem như hoàn toàn sụp đổ.
Thời gian này, Tư Kiều cũng không về nhà, giao toàn quyền cho ba mẹ tôi trông chừng.
Lúc trước, Lương Nhân Lễ và tôi là hai nhà hào môn có thể lực ngang nhau.
Nhưng mấy năm gần đây đều không phát triển tốt bằng nhà tôi.
Tôi lại là người vợ Lương Nhân Lễ khổ sở theo đuổi mấy chục năm mới cưới , con rể đầu tiên mà ba mẹ tôi ưng ý vốn không phải ta.
Hiện giờ ta càng không thể gì trước mặt ba mẹ tôi.
Nghe chị họ tôi kể, lúc tan học hàng ngày, Lương Nhân Lễ đều chỉ có thể trốn trong xe Tư Kiều từ phía xa.
Có lần Lương Diệu Tổ nhận ra ta, ta sợ Tư Kiều ghen tị, lựa chọn giả vờ không quen biết Lương Diệu Tổ.
Tôi đến gập cả người lại.
Bạn thấy sao?