Liên Thủ Với Con [...] – Chương 11

Tư Kiều cũng không tức giận, híp mắt trả lời ta: "Ba có thể sinh cho con một nhân viên công ty nữa, sau này con bà chủ, các em trai không công cho con."  

 

Tôi thực sự không nhịn

 

Tư Kiều cũng xán lạn. 

 

Chỉ có Lương Nhân Lễ không lại, mắng cũng không

 

Tư Kiều đủ rồi, vẫy vẫy tay với người đàn ông mặc áo sơmi trắng phía trước. 

 

Giọng điệu giòn ngọt vang dội. 

 

"Thầy ơi! Em và mẹ qua ngay đây!"  

 

Tư Kiều vội vàng muốn kéo tôi đi. 

 

Lúc Lương Nhân Lễ trông thấy người đàn ông phía sau là ai, vẻ mặt lập tức lộ rõ sự bối rối. 

 

"Sao Chúc Nam Nghiêu lại ở đây?"  

 

Chúc Nam Nghiêu là thầy giáo vật lý của Tư Kiều, đồng thời cũng là học cấp 3 của tôi và Lương Nhân Lễ. 

 

Chúc Nam Nghiêu từng tỏ với tôi, cấp 3 cả trường đều biết việc này. 

 

Lương Nhân Lễ lúc ấy còn khó chịu rất lâu. 

 

Tư Kiều giống một con nghé con ngang ngược, gắng sức kéo tay tôi đi qua. 

 

Quay đầu vẫn không quên đâm cho Lương Nhân Lễ một đao: "Từ hôm nay trở đi, con muốn tìm ba mới cho mình."  

 

Tôi nghi ngờ Tư Kiều cố ý. 

 

Bởi vì con bé biết rất rõ, Lương Nhân Lễ năm đó phí hết công sức mới đánh bại Chúc Nam Nghiêu từ trên trời rơi xuống này.

 

...

 

Sắc mặt Lương Nhân Lễ không có cảm gì quá lớn. 

 

Dù sao qua nhiều năm như , ta đã sớm luyện thành phong độ không thể hiện gì ra ngoài. 

 

Nếu không thì cũng sẽ không khiến vợ nhỏ sùng bái như

 

Nhưng tôi biết tác nắm chặt tay của ta cho thấy thật ra trong lòng ta đã sớm nóng như lửa đốt. 

 

Tư Kiều nho nhỏ chạy đến trước mặt Chúc Nam Nghiêu, khen ngợi tận trời. 

 

"Thầy hôm nay rất đẹp trai, phong cách ăn mặc tuyệt vời, đáng cổ vũ!"  

 

Chúc Nam Nghiêu là giáo sư vật lý, nghiên cứu trong thời gian dài, đã nhiều năm chưa lập gia đình. 

 

Hai năm trước, khi Tư Kiều đi theo học vật lý, tôi gặp , quả thực sợ ngây người.

 

Rõ ràng là người từ cấp 3 đến đại học đều là hot boy, nhiều năm sau gặp lại, lại trở thành người râu ria xồm xoàm, lôi thôi lếch thếch. 

 

Hôm nay Chúc Nam Nghiêu cũng chỉ cạo râu ria, mặc áo sơmi. 

 

Đứng dưới ánh mặt trời, lại khiến ánh mắt người tỏa sáng. 

 

Lời ca ngợi của Tư Kiều không khoa trương. 

 

Chúc Nam Nghiêu lại trở thành mối đầu vườn trường tuấn tú, lạnh lùng năm đó. 

 

Tôi xoa xoa đầu Tư Kiều, với Chúc Nam Nghiêu. 

 

"Hôm nay phiền , xe của tôi đưa đi đăng kiểm rồi."  

 

Chúc Nam Nghiêu rất nho nhã, ga lăng mở cửa xe cho tôi: "Sẵn lòng cống hiến sức lực."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...