Buổi trưa, tôi ngồi trên ban công ngẫm nghĩ, vì sao người tôi từng coi là thân lại đối xử với tôi như .
Cô ta kết hôn trước tôi, ban đầu rất hạnh phúc, chỉ là sau khi ta sinh con , cuộc sống dường như thay đổi hoàn toàn.
Cô ta bắt đầu bị bạo lực gia đình, thường xuyên bị tra tấn tới mức thần không ổn định.
Có những lúc, ngay cả con ta cũng không tránh thoát .
Chúng tôi dần liên hệ ít đi, thậm chí khi tôi kết hôn, ta cũng không xuất hiện.
Chỉ là tôi không ngờ, ta đã sớm nảy sinh oán hận với tôi.
Buổi chiều, khi nghe ngoài cửa có tiếng , tôi không ra mở cửa mà chỉ qua mắt mèo, lập tức thấy Vương Hinh Duyệt đang vui vẻ dán những lá bùa mà tôi xem không hiểu vào cửa nhà, miệng còn không ngừng lẩm bẩm, “Để xem lần này còn yên ổn nữa không!”
Tôi vội vàng che miệng, cố gắng không để bản thân phát ra âm thanh.
Sau khi dán xong, ta còn quay đầu liếc mắt về phía nhà tôi một cái.
Ánh mắt đó vô cùng âm trầm oán độc, tựa như muốn xuyên thấu qua cánh cửa mà chết tôi.
Khi mẹ chồng trở về, vừa tới cánh cửa nhà đối diện, liền trực tiếp đứng ngay trước cửa quát mắng.
Hàng xóm tầng trên tầng dưới nghe thấy tĩnh liền vội vàng chạy tới xem, dù sao ai cũng có lòng ăn dưa mà.
Lại càng không tới mới đêm qua nhà tôi xảy ra chuyện.
“Khốn nạn! Đê tiện! Con đàn bà này muốn ép chết nhà tôi mà!”
Mẹ chồng chống nạnh mắng chửi, những người hàng xóm cũng theo ánh mắt của bà qua.
Không xem không sao, vừa ai nấy liền bị dọa nhảy dựng. Chỉ thấy trên cánh cửa nhà đối diện không biết đã dùng chữ gì màu đỏ biết một chữ “Chết” rất to, xung quanh còn dán rất nhiều lá bùa kì lạ.
Mọi người bắt đầu chỉ trỏ bàn tán.
“Cái gì ? Nhìn ghê quá.”
“Đúng đúng, người nhà này đâu rồi? Không ở nhà sao? Nói không chừng đã chết cũng nên.”
Tiếng ồn ào mỗi lúc một lớn, Vương Hinh Duyệt nổi giận đùng đùng đạp cửa xông ra.
“Cút ngay, ai mượn các người xen vào chuyện vào nhà người khác?!” Cô ta lớn giọng rống vào mặt những người hàng xóm, sau đấy hung hăng trợn mắt mẹ chồng tôi, “Bà già sống chật đất kia, cửa nhà tôi, tôi gì là chuyện của tôi, liên quan gì đến nhà bà?!”
Nói xong, ta còn bà một lượt từ trên xuống dưới, “Lại , nhà bà không chuyện xấu xa, sợ gì có quỷ đến gõ cửa?”
Cô ta khoanh tay trước ngực, vẻ mặt đều là khinh thường.
Ngay cả hàng xóm xung quanh cũng không nhịn .
“Đều là hàng xóm, như đương nhiên người ta thấy khó chịu rồi.”
“Đúng đấy!”
Có người đã nhận ra Vương Hinh Duyệt, “Không phải hôm qua người ta sảy thai sao?”
“Tôi này, không thấy giống người vừa sảy thai chút nào!”
Mẹ chồng tôi lập tức trừng mắt ta, “Con ả độc ác, nhất định muốn sự đúng không?! Được, tôi cho biết, lần này cho dù thần tiên xuống trần cũng không cứu !”
Nói xong, bà mở cửa hùng hổ bước vào nhà. Vương Hinh Duyệt thấy , bèn nhân cơ hội muốn đi theo vào.
Tôi vội vàng dùng thân thể chặn ta lại, nào ngờ ta lại lật mặt bày ra vẻ đáng thương tội nghiệp, “Ny Ny, chúng ta chính là thân mà, mà ngay cả con trai cậu cũng không muốn cho tớ gặp một lần sao?”
Lời này ra, đừng hàng xóm xung quanh chấn kinh, ngay cả tôi cũng nhất thời sửng sốt.
Nhân lúc tôi đang ngây người, Vương Hinh Duyệt lách qua người tôi bước vào.
“Không ngờ bọn họ là thân! Có phải coi chúng tôi là khỉ mà giỡn không?!”
“Thôi về đi, lần sau nhà các còn ồn ào nữa tôi sẽ báo cảnh sát tới đấy!”
Tôi đã không còn tâm trí để ý tới những người này nữa, vội vàng xông thẳng tới trước phòng ngủ chặn Vương Hinh Duyệt lại.
Khuôn mặt ta nhăn nhúm đầy giận dữ, “Ny Ny, giữa chúng ta có chút hiểu lầm mà thôi, tớ vẫn luôn biết cậu tốt với tớ mà!”
Tôi hung hăng hất tay ta ra, “Hiểu lầm cái gì? Hiểu lầm muốn chết con trai tôi sao?”
Nghe lời này, khuôn mặt ta co giật kịch liệt, ngay sau đó liền thành tiếng, “Cô đã biết cả rồi? Vậy tôi cũng không cần giả bộ nữa…”
Cô ta còn muốn gì đó, đúng lúc này mẹ chồng tôi đã vác chổi chạy tới, “Đồ độc phụ! Đồ khốn kiếp! Tôi đánh chết !”
Bà vừa túm tóc vừa đánh tới tấp vào người ta, Vương Hinh Duyệt không khỏi kêu gào thảm thiết bỏ chạy, cũng vì mà tóc ta bị dứt đứt nham nhỏ.
Cô ta hoảng sợ vội vàng chạy về nhà.
Mẹ chồng trắng mắt trừng theo ta, “Đáng đời!”
Nghe bà giải thích tôi mới biết, cho dù đổi vận hay đổi mệnh, đều phải trả giá mới có thể đạt giao dịch.
“Vậy ta phải trả thứ gì?”
“Mệnh.” Mẹ chồng , sau đó cầm một tấm gương tới treo trước cửa.
“Như có không mẹ?”
Bà gật đầu, “Đương nhiên là , dù sao gương chính là vật sáng nhất trời đất. Những việc xấu ta , chắc chắn sẽ bị chiếu ra. Vả lại, con đừng quên, gương còn một tác dụng khác nữa, chính là phản kích!”
Tôi cố áp chế xuống cảm giác khó chịu trong lòng, tự an ủi bản thân, chỉ cần qua Thanh minh là mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Mẹ chồng thấy tôi tiều tụy âu sầu, nhẹ nhàng trấn an, “Những chiêu trò của ta chẳng qua chính là mấy trò hề không có ý nghĩa mà thôi, con không cần sợ hãi.”
Tôi gật đầu, vẫn không khỏi lo lắng. Chẳng phải biến cố vẫn xảy ra sao.
Đêm khuya hôm đó, từ căn hộ nhà Vương Hinh Duyệt truyền tới tiếng hét thống khổ như tê tâm liệt phế.
Thanh âm đó vang ra khắp tòa nhà, kéo dài tới tận nửa tiếng sau, khi xe cứu thương dừng ở bên dưới tòa.
Qua mắt mèo, tôi thấy chồng của Vương Hinh Duyệt.
Vì sao hắn bị đưa lên xe cứu thương? Tôi thật sự không hiểu nổi.
Ngay giây tiếp theo, Vương Hinh Duyệt vừa gào khóc vừa chạy tới gõ cửa nhà tôi, “Xin , cứu chồng tôi đi, ấy sắp mất mạng rồi!”
Lúc này, tôi trực tiếp xoay người trở về phòng ngủ.
Không phải tôi lạnh nhạt vô , chỉ là chuyện này tôi đã quá quen rồi.
Khi tôi còn chưa kết hôn, ta đương với trai, cũng chính là chồng hiện tại của ta, mỗi lần bọn họ cãi nhau, người phải chịu phiền phức nhất chính là tôi. Tôi thường xuyên phải hơn nửa đêm chạy tới đón Vương Hinh Duyệt về nhà.
Sau đó, khi bọn họ kết hôn, Vương Hinh Duyệt sinh ra con , bắt đầu chuỗi ngày ăn đòn nhiều hơn ăn cơm.
Tôi thương cảm cho ta, thường xuyên lén đưa tiền cho con của ta, cũng vô số lần khuyên ta nên ly hôn với gã đàn ông đó.
Nhưng, đổi lại là gì? Bây giờ ta còn âm mưu trộm mệnh của tôi và con trai tôi!
Bây giờ tôi đã hiểu, muốn sống lâu, tốt nhất không nên xen vào chuyện nhà người khác.
Bạn thấy sao?