Lăng Vân – Chương 24

Ta tự tay c.h.é.m c.h.ế.t Hoàng đế.  

 

Máu tươi chảy tràn trên đại điện, các đại thần quỳ rạp thành một đống.  

 

Ta ném thanh kiếm trong tay xuống, giọng điệu ôn hòa:  

 

"Có ai muốn mắng Trẫm, muốn đ.â.m đầu vào cột không? Nếu có thì nhanh lên, hôm nay Hoàng phu của Trẫm đã mài mười thanh kiếm, chắc đủ để c.h.é.m đầu các ngươi."  

 

Hàng sau vừa có người cất lời, đã bị người bên cạnh đè xuống.  

 

Ta ghi nhớ người đó, trong lòng trừ hai điểm khỏi bản án tử hình của hắn.  

 

Người biết điều, c.h.ế.t muộn một chút cũng đỡ phiền lòng.  

 

"Nhưng Trẫm trước. Trẫm không giỏi dạy chồng, khiến Hoàng phu cậy sủng mà kiêu, nghe không lọt một câu nào xấu về Trẫm. Lỡ như hắn thấy không hài lòng chỗ nào, ghi nhớ tên vị đại nhân nào, rồi viết thành dã sử, các ngươi sẽ bị hôi thối ngàn năm đó nha."  

 

"Chúng thần vô cùng hoảng hốt."  

 

Dưới sự uy h.i.ế.p tuyệt đối của binh quyền, cả nữ đế lẫn nữ quan cùng thúc đẩy song song.  

 

Lần đầu tiên mở đơn chiêu mộ nữ quan, lại xảy ra một chuyện bất ngờ: chẳng có ai đến.  

 

Ta cuộn tròn trong lòng Bùi Cửu Nguyên kêu rên cả nửa đêm, đến sáng sớm hôm sau, người của hắn đã kéo không ít nương từ từ đường các gia tộc ra ngoài.  

 

Có người nhạo rằng ta bất lực, gì thì , cuối cùng vẫn phải dựa vào đàn ông để thành sự.  

 

Ta chỉ cho qua.  

 

Làm sao ta không biết, chậm mà chắc, từ từ thúc đẩy mới là tốt nhất.  

 

Nhưng ta không có lựa chọn.  

 

Trẫm trì hoãn thêm một ngày, sẽ có thêm vô số nữ tử gặp nạn.  

 

Phụ thân ta không biết giữ gìn danh tiếng, trong mắt Trẫm, những nữ tử đó, những người bị áp bức, chính là đôi cánh của Trẫm.  

 

Thiên hạ đều là con dân của Trẫm.  

 

Lấy thân mình đổi lấy hạnh phúc cho triệu triệu con dân, dù có mang tiếng bất tài, thì đã sao?  

 

Huống chi, Hoàng phu cũng là người của ta.  

 

Làm vua, chẳng phải là phải biết dùng người tài, không né tránh cả hiền thân sao?  

 

61

 

Trong số những nữ tử mà Bùi Cửu Nguyên đưa về, có cả thứ nữ của Thượng thư Bộ Hình.

 

Về sau, quả nhiên như ta dự liệu, nàng trở thành con chim sẻ dẫn đầu bầy.  

 

Khi trật tự xác lập vững chắc, các nàng dựa vào năng lực tuyệt đối của mình để đứng vững trên nửa giang sơn.  

 

Triều đình không hề sụp đổ như những lão thần từng dự đoán. Mỗi người đều trân trọng vị trí của mình, nỗ lực hết sức để xây dựng một Đại Càn tốt đẹp hơn.  

 

Mỗi người đều có tư lợi riêng. Nhưng chính vì những tư lợi ấy, ta mới có thể nắm giữ triều chính tốt hơn.  

 

63

 

Ta và Bùi Cửu Nguyên vẫn chưa từng có con.

 

Một là vì hắn căm ghét dòng m.á.u chảy trong cơ thể mình. Lý do còn lại là ta không thể sinh hạ hài tử của hắn.  

 

Chỉ cần chúng ta có con, triều đình sẽ đạt một đồng thuận, cùng nhau phò tá một tân chủ. Khi ấy, mọi nỗ lực của chúng ta bao năm qua đều trở thành uổng phí.  

 

Thời gian thật sự quá ngắn ngủi.  

 

Những năm cuối đời khi sinh mệnh bước vào giai đoạn đếm ngược, ta đã chọn người kế thừa từ nữ học.  

 

Nếu cho ta thêm năm mươi năm nữa, có lẽ ta thậm chí có thể cho khái niệm "đế vương" hoàn toàn biến mất.  

 

Nhưng, ta không phải thần, không thể sống lâu đến .  

 

Người kế thừa của ta mang cùng chí hướng. Ngày trước khi đăng cơ, nàng đã uống cạn chén thuốc tuyệt tự trước mặt ta.  

 

"Nếu một ngày nào đó ta mềm lòng với chính con ruột của mình, tất cả những nỗ lực của chúng ta trong nhiều năm qua sẽ bị hủy hoại."  

 

Ta cảm thấy đau lòng, cũng có chút yên tâm.  

 

Dẫu không thể tận mắt thấy, ta tin rằng sẽ có một ngày, con dân của ta và hậu duệ của họ sẽ chứng kiến.  

 

Khi ngày đó đến, nếu họ mở những trang sử sách, đọc về cuộc đời ta, có lẽ cũng sẽ giúp ích cho họ đôi phần.  

 

Như thế, là đủ rồi.  

 

64

 

Thiên Bảo năm thứ 71.  

 

Nữ đế băng hà, cùng ngày Hoàng phu Bùi Cửu Nguyên cũng qua đời.  

 

Từ khi đăng cơ, đế hậu một lòng, ân ái không giảm. Đến lúc ra đi, vẫn nắm tay cùng kết thúc.  

 

-HẾT-

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...