Làm Quả Phụ Sống [...] – Chương 14

Chương 14:

Ba ngày sau, giờ Mão.

Ta đeo bọc hành lý nhỏ lên vai, ung dung ra khỏi phủ tướng quân mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

Sương sớm vẫn còn lượn lờ. Ta đợi mãi, đợi mãi, bỗng từ trong màn sương vọng lại tiếng vó ngựa, càng lúc càng gần.

“A Tiêu, là chàng đó sao?”

Ta hạ giọng hỏi.

Nhưng rất nhanh đã nhận ra có điều gì đó không ổn. Đây không phải tiếng vó ngựa của một người. Bên kia hình như có bốn, năm người.

Ta quay người định bỏ đi, đã quá muộn.

Phía sau vang lên một giọng vô cùng quen thuộc, xuyên qua màn sương mỏng, khiến ta khựng lại.

“Phu nhân bước chân vội vã như , là muốn đi đâu?”

Ta nhận ra đó là giọng của A Tiêu, vội vàng quay lại. Nhưng mấy người trước mặt đều đeo mặt nạ giống nhau, che kín khuôn mặt. Ta nhận ra, trên tay áo họ có biểu tượng chỉ có ở phủ tướng quân.

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra ?

Tên A Tiêu kia phản bội ta rồi sao?

Ta sợ đến mức hai chân nhũn ra.

Người đàn ông dẫn đầu cưỡi trên lưng ngựa cao lớn, đón lấy những tia nắng bình minh đầu tiên, cuối cùng cũng tiến đến trước mặt ta. Giữa lông mày và đôi mắt hắn có vài phần giống A Tiêu, xương cốt lại cao hơn, khi ngước đôi mắt đen lên, toát ra sát khí mạnh mẽ như muôn ngàn quân mã. Lúc này, hắn cứ chằm chằm vào ta như .

Thẩm Tiêu Hành nở một nụ âm trầm với ta:

“Man Man, tiền bồi thường tử trận của ta, phu quân quá cố của nàng, còn đủ tiêu không?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...