15Hoắc Khuynh lơ là công việc.Hoắc Dữ Thời đã lâu không về nhà.Mẹ Hoắc không tránh khỏi tìm đến tôi.Tôi người phụ nữ đã từng coi trọng tôi, lại có khoảng cách với tôi trước mắt, trong lòng có một cảm giác bi thương khó tả.Có lẽ xuất phát từ cùng là mẹ, có lẽ xuất phát từ cùng là phụ nữ."Miểu Miểu, ban đầu mẹ chọn con, là vì con trầm tĩnh, nội liễm, là người thích hợp con dâu nhà họ Hoắc chúng ta.""Nhưng bây giờ, Hoắc Khuynh và Hoắc Dữ Thời cả hai đều vì con mà không về nhà, chuyện này có khác gì Từ Vi năm đó?""Miểu Miểu, quay về đi, coi như nể mặt mẹ, cho Hoắc Khuynh thêm một cơ hội nữa."Mẹ Hoắc không phải là kiểu mẹ chồng hào môn hách dịch.Ngược lại, bà ấy chuyện luôn ôn hòa, lễ độ.Giống như...Giống như Hoắc Khuynh và Hoắc Dữ Thời đối với tôi .Tôi nghĩ nếu không phải vì con trai và cháu trai của bà ấy.Bà ấy cũng sẽ không hạ mình, ngồi trong căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách nhỏ bé của tôi, cầu xin tôi cho Hoắc Khuynh một cơ hội."Nhưng dì à, Hoắc Khuynh ấy không con.""Cuộc hôn nhân giữa hai chúng con, đã lỡ dở của con chín năm.""Ban đầu dì chọn con, là coi trọng gia đình con, chứ không phải con.""Bây giờ con đã theo ý nguyện của mọi người, hai nhà chúng ta hợp tác chặt chẽ, không thể tách rời. Con, con cũng đã sinh theo mong muốn của dì rồi. Hoắc Dữ Thời bây giờ đã lớn, không có con, Hoắc gia cũng sẽ chăm sóc thằng bé rất tốt.""Mọi người có phải... có phải có thể trả lại tự do cho con rồi không?"Trước đây bố tôi đã từng đánh gãy chân tôi, c.h.ế.t con ch.ó nhỏ mà tôi nuôi.Tôi nhút nhát sợ hãi, không dám chống cự.Sau này tôi gả cho Hoắc Khuynh, mục đích của họ đã đạt , lại có thêm Hoắc Dữ Thời m.á.u mủ ruột rà không thể tách rời.Tôi đã không còn tác dụng gì nữa rồi.Quan trọng nhất là-"Dì à, con đã không còn Hoắc Khuynh nữa rồi."Rung thuở thiếu thời bắt đầu từ-"Lâm Miểu, nếu em ngủ thiếp đi, em sẽ không còn tự do nữa.""Em có bằng lòng gả cho không? Có lẽ có thể cho em tự do."Nhưng sau này, thiếu niên g.i.ế.c rồng cũng đã trở thành rồng, quên mất lời hứa tùy tiện năm xưa."Haiz..." Mẹ Hoắc thở dài một hơi, với không khí, "Con nghe thấy không Hoắc Khuynh? Mẹ đã cố gắng hết sức rồi."Bên cạnh túi xách của bà ấy, màn hình điện thoại đang sáng.Trên đó hiển thị tên Hoắc Khuynh, đang trong cuộc gọi.16Tối đó, Hoắc Khuynh xuất hiện trước cửa nhà tôi."Miểu Miểu, vẫn muốn thử lại lần nữa.""Anh biết trước đây là không tốt, là đã lạnh nhạt với em.""Có thể cho một cơ hội để bù đắp, bắt đầu lại từ đầu không?"Tôi lẳng lặng ta: "Tôi nghĩ, lời tôi đã đủ rõ ràng rồi."Hoắc Khuynh suy sụp vò vò mái tóc có chút rối bù.Anh ta luôn ý hình tượng, rất ít khi chật vật như .Anh ta mặc một bộ vest màu xám sắt, lại đeo một đôi khuy măng sét màu xanh lam.Màu sắc tương phản quá chói mắt, đây là một sai lầm rất lớn.Trước đây mỗi một bộ đồ của ta, đều do tôi tự tay phối.Nhưng bây giờ tôi chỉ nghĩ, rốt cuộc ta khi nào mới có thể rời đi.Hoắc Khuynh chật vật tôi: "Anh là... là em, Miểu Miểu!""Chỉ là trước đây không trân trọng, chưa từng ai, không biết như thế nào, cho nên mới em buồn lòng, tổn thương. Mãi đến khi em rời đi mới nhận ra, căn bản không thể rời xa em, tất cả đều là lỗi của .""Miểu Miểu, em có thể, có thể cho một cơ hội không? Hơn nữa Dữ Thời cũng không thể rời xa em, thằng bé ngày nào cũng khóc lóc đòi tìm mẹ, ngoài em ra, không ai dỗ . Em có thể nể mặt con, đừng tuyệt như không?"Ồ, ta ta tôi.Anh ta ta chưa từng ai, không biết .Trước đây khi tôi và ta gặp mặt do gia đình sắp đặt, ta đã với tôi: "Lâm Miểu, trong lòng đã có người, em biết mà?"Lúc đó ta vì Từ Vi mà rất căng thẳng với Hoắc gia.Sau đó, sau khi chúng tôi kết hôn, nghe tin Từ Vi có trai mới ở Mỹ, lần đầu tiên ta say rượu về muộn.Ngày hôm sau, mẹ Hoắc ép hỏi chúng tôi khi nào có con, Hoắc Khuynh ngay lập tức nhạo bảo mẹ Hoắc đổi nước hoa của tôi thành mùi hoa nhài đặc trưng, ta sẽ đồng ý .Mỗi một nơi, mỗi một lần, đều có bóng dáng của một người.Anh ta lại ta chưa từng ai?Tôi mỉa mai ta: "Vậy Từ Vi thì sao?"Hoắc Khuynh sững người, giống như cuối cùng cũng bị vạch trần lời dối nào đó, rũ mắt nghiêm túc : "Không có Từ Vi, Miểu Miểu, trước nay chưa từng có Từ Vi.""Năm đó không muốn nghe theo sự sắp đặt của gia đình, cố ý như .""Anh chỉ một mình em, từ đầu đến cuối chỉ có em."Thật nực .
Bạn thấy sao?