Trong lòng ta thầm than khổ, lại cảm thấy nàng rất có lý.
Từ nhỏ gia đình không chịu dạy bảo, giờ có người sẵn lòng chỉ dạy, quả thực là may mắn của ta.
Ta cố lấy tinh thần, chăm lắng nghe Lan trắc phi "giảng dạy".
Nhưng chưa nửa canh giờ, mọi chuyện đã trở nên bất thường.
Đầu tiên là người hầu mang trà lên, vô ý đổ.
Nước trà ướt sũng toàn bộ sách vở của chúng ta.
Lan trắc phi khoát tay: "Không sao, không dùng sách cũng ."
Tiếp đó, chẳng bao lâu sau.
Một cơn gió lạ thổi qua, tắt hết nến trong phòng.
...
Ta không rõ Lan trắc phi, giọng nàng cứng rắn:
"Mau đi lấy trường minh đăng ta mang theo."
Người hầu không lâu sau đã mang đến, chuyện kỳ lạ lại xảy ra.
Không thể tìm thấy đá lửa.
Một cái cũng không.
Dưới ánh trăng mờ nhạt, gương mặt Lan trắc phi đen như than.
Ta thăm dò lên tiếng:
"Lan trắc phi, chi bằng hôm nay..."
"Chúng ta dừng ở đây trước không?"
11
Từ phòng của Lan trắc phi bước ra, đã là giờ Tý.
Gió cuối thu mang theo chút se lạnh, khiến ta thêm phần tỉnh táo.
Ngay từ lần đầu thấy Lan trắc phi, ta đã biết nàng không giống ta.
Qua nửa ngày tiếp , ta càng chắc chắn hơn—
Tham vọng của nàng tuyệt không phải trở thành vương phi của ai đó.
Nàng , nữ nhân không nên bị bó buộc trong khuê phòng.
Nàng , vũ khí của nữ nhân không chỉ là những quy tắc gia phong.
Nàng , nữ nhân cũng có thể vươn ra một trời rộng lớn.
Ta suy nghĩ miên man, rồi trở về phòng.
Sau khi cho lui hết hạ nhân, ta rửa mặt, nằm lên giường mà lòng đầy phiền muộn.
Từ nhỏ đến lớn, mỗi khi ta muốn gì đó tiến bộ, luôn có những điều kỳ quái xảy ra.
Không kiềm , ta chắp tay cầu nguyện:
"Xin trời cao, cho ta một cơ hội thay đổi cuộc đời."
Đột nhiên, chăn bên cạnh khẽ , kèm theo tiếng khúc khích của Tam hoàng tử.
Chàng ôm lấy ta, kéo vào lòng:
"Nàng định thay đổi cuộc đời thế nào?"
Ta giật mình, vừa dỗi vừa đ.ấ.m chàng trong lòng:
"Sao chàng lại ở đây!"
Giọng Tam hoàng tử có chút ấm ức:
"Cả buổi tối nàng gì ở phòng Đô Lan mà giờ này mới về?"
"Vãn Vãn, ta đã đợi cả một canh giờ rồi."
Ta kể hết những chuyện xảy ra trong phòng Lan trắc phi.
Tam hoàng tử vừa nghe vừa , đưa ngón tay chạm lên trán ta, bật :
"Quả là một tiểu tai tinh."
Ta tức tối :
"Vậy thì chàng cưới một tiểu tai tinh, sợ c.h.ế.t khiếp đi!"
Tam hoàng tử khẽ:
"Ta mệnh cứng, không sợ đâu."
Ta lườm chàng, bắt đầu kể tiếp chuyện về Lan trắc phi.
Bàn tay Tam hoàng tử nhẹ nhàng vuốt lưng ta, ấm áp dễ chịu.
Chàng lặng lẽ nghe hết lời ta , sau đó bảo:
"Đô Lan tuy đến để hòa thân, ta và nàng ấy đã sớm có thỏa thuận quân tử."
"Nàng ấy gả cho ta chỉ là kế tạm thời, sớm muộn gì cũng sẽ quay về Hung Nô."
Sớm muộn gì cũng quay về Hung Nô?
Làm sao mà về?
Ta định hỏi kỹ, Tam hoàng tử lại tiếp:
"Cho nên, đêm đó dù nàng không ' phép', giữa ta và nàng ấy cũng sẽ không có chuyện gì cả."
Làm phép gì chứ!
Tam hoàng tử thật sự nghĩ ta là đạo sao?
Ta bực mình đẩy chàng ra, không ngờ chàng càng ôm chặt hơn.
Tam hoàng tử dường như tâm trạng rất tốt, khẽ một tiếng, rồi cúi xuống ngậm lấy đôi môi ta.
Tiếng trầm thấp vấn vương, hơi thở thanh lãnh mà bá đạo bao trùm ta, khiến ta chẳng thể đậy, mất hết mọi sức lực.
12
Sau khi dẹp loạn Hung Nô, Tam hoàng tử đã rất lâu không dẫn binh xuất chinh nữa.
Thỉnh thoảng biên cương có giặc ngoại xâm,
Chàng cũng chỉ sai thuộc hạ đi xử lý.
Tóm lại, chàng không rời xa kinh thành.
Trên phố dần dần lan truyền câu chuyện, rằng Long Tường tướng quân sau khi thành thân thì đã yên phận.
Đôi lúc ta khẽ gợi ý bên gối:
"Chàng không định giải thích đôi lời sao?"
Tam hoàng tử chỉ khẽ ta, ánh mắt xa xăm:
"Giải thích gì?"
"Chẳng phải họ đúng sự thật sao?"
Ta không biết gì với chàng, đành thuận theo ý chàng .
Ta vẫn đến chỗ Lan trắc phi mỗi ngày.
Nàng dạy ta từ Tứ Thư, Ngũ Kinh, đến Lục Nghệ, Bát Nhã.
Từ việc quản gia, xem sổ sách, đến cách tổ chức tiệc tùng tiếp khách.
Có lẽ lời cầu nguyện của ta đã phát huy chút hiệu quả, số lần xui xẻo giảm đáng kể.
Nàng dạy rất kỹ lưỡng, còn ta thì học đại khái.
Vậy mà cũng có chút thành tựu.
Ngày tháng trôi nhanh, chẳng mấy đã đến năm mới.
Tiệc cuối năm, để kiểm tra thành quả giai đoạn, Lan trắc phi giao toàn bộ trách nhiệm cho ta.
Ta lo lắng không yên, chỉ sợ tai họa lại giáng xuống, khiến danh tiếng của Tam hoàng tử bị hủy hoại.
Bạn thấy sao?