Là Ngôi Sao Là [...] – Chương 27

27

Bởi vì tôi còn là học sinh nên không uống rượu.

 

Sau khi ngồi hơn nửa tiếng, có vẻ như đã đủ lịch sự rồi, giáo sư Chu mới bảo tôi về trước.

 

Đi cùng với tôi là học đạt hạng hai, tên là Chương Huy.

 

“Cô là một , trở về một mình không an toàn, tôi đưa trở về không?”

 

“Không cần đâu, cảm ơn.”

 

Tôi từ chối khéo, vừa định bỏ chạy lấy người, ta đột nhiên : “Cô và Chu Dữ An đang qua lại sao?”

 

Bởi vì sự chăm sóc của giáo sư Chu, có rất nhiều người trong trường học đều hiểu lầm như .

 

Tôi không chê phiền phức mà giải thích lần thứ n, “Tôi và ấy chỉ là bè.”

 

Không ngờ ta nghe như lại thở dài nhẹ nhõm một hơi, đi lên phía trước một bước, “Tôi có thể theo đuổi không?”

 

Tôi ngạc nhiên, đây có nghĩa là ta thích tôi?

 

Lần thứ hai, bị người khác thổ lộ thẳng ra như , tôi hơi ngẩn ra, thế mà quên luôn phản ứng lại.

 

Mãi đến khi nghe thấy một giọng quen thuộc truyền đến, “Không thể.”

 

Lạnh lùng, lạnh giống như tảng băng .

 

Tôi quay đầu lại , không hiểu sao Tịch Hy Thần còn ở chỗ này.

 

Không phải nửa tiếng trước đã rời đi rồi sao?

 

Chương Huy thấy Tịch Hy Thần, có chút thấp thỏm, “Triều Hỉ, thì ra và sếp Tịch quen nhau sao?”

 

“Không thân.”

 

Tôi vừa mới giải thích, Tịch Hy Thần đã ném chìa khóa xe cho tôi, “Vừa rồi tôi có uống rượu, không thể lái xe, đưa tôi trở về, nhà tôi thì biết rồi.”

 

Tôi: “......”

 

Tôi biết muốn tôi người lái thay, lời này để người ngoài nghe thấy, xác thật sẽ hiểu lầm.

 

Quả nhiên, sắc mặt Chương Huy đã thay đổi, “Bạn học Khương, lời vừa nãy là tôi , coi như chưa nghe thấy là .”

 

Anh ta hiểu lầm, tôi không có giải thích.

 

Tôi vốn đang suy nghĩ sao để từ chối ta mà không phải xấu hổ, hiện tại thì đỡ phiền phức hơn.

 

28

Chương Huy vừa đi, Tịch Hy Thần gắt gao chằm chằm tô, giọng điệu khó hiểu, “Nhìn không ra học Khương rất hoan nghênh, có nhiều sự lựa chọn như , chẳng trách không để tôi vào mắt.”

 

Có chút kỳ quái, tôi không đáp lại , chỉ đưa chìa khóa lại cho , “Tôi đã không người lái thay rồi, tìm người khác đi.”

 

“Là không người lái thay hay đơn giản là không muốn người lái thay của tôi?”

 

Tôi mím môi.

 

Không hiểu sao 5 năm không gặp Tịch Hy Thần lại thay đổi như , đêm nay vẫn luôn lạnh như băng, một ánh mắt cũng không buông tha tôi.

 

Giờ phút này, lại bắt đầu rối.

 

“Đưa tôi trở về, một lần hai vạn.”

 

Hai vạn……

 

Cộng thêm tám vạn đêm nay, vừa vặn có thể gom đủ mười vạn cho Giang Cẩn Xuyên.

 

Tôi , hơi do dự, cuối cùng vẫn đồng ý.

 

Không có người nào có thể bước qua tiền.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...