Là Ngôi Sao Là [...] – Chương 23

23

Giang Cẩn Xuyên trở về là để tắm rửa thay quần áo, rất nhanh lại đi rồi.

 

Anh ấy vừa đi, Tịch Hy Thần mới ra ngoài:

 

“Người đàn ông vô dụng như , ở của , dùng của , lại vì ta từ chối tôi?”

 

Tuy rằng cảm thấy khó hiểu rõ ràng vừa mới bị cắm sừng, sao lại còn có hứng thú tò mò về chuyện của một người xa lạ như .

 

Nhưng thấy hiểu lầm ngày càng sâu, tôi quyết định giải thích với một lần, “Anh ấy không phải trai tôi.”

 

“Thật sao?”

 

“Ừm.”

 

Sắc mặt hòa hoãn đi rất nhiều, tiếp: “Kết hôn với tôi, tôi có thể giúp .”

 

Tôi một cái, “Không cần.”

 

“...... Vì sao?”

 

Tôi rủ mắt xuống.

 

Anh căn bản không hiểu .

 

Lúc trước là tôi vứt bỏ , còn gián tiếp bị tai nạn giao thông.

 

Hiện tại mất trí, còn muốn kết hôn với tôi.

 

Nhưng nếu một ngày không phục trí nhớ, có thể sẽ hận tôi hay không?

 

Tôi không dám nghĩ tiếp:

 

“Sao lại nhất định phải kết hôn với tôi? Là muốn lấy tôi để chọc tức vị hôn thê của sao?”

 

“Cô cũng có thể hiểu như . Cho nên có muốn hợp tác hay không?”

 

Tôi cố ý lời tức giận, không ngờ không tức mà còn tiếp lời tôi, tôi nhất thời nghẹn họng:

 

“Anh Tịch, thật trẻ con. Nhưng tôi không rảnh chơi trò chơi của người có tiền mấy người.”

 

24

Cuối cùng tôi vẫn từ chối Tịch Hy Thần.

 

Tuy rằng tôi có lòng muốn giúp Giang Cẩn Xuyên, tôi không hy vọng lý do tôi và Tịch Hy Thần kết hôn là vì điều này.

 

Nhưng mà Nam Tinh bên kia, sau khi bị Tịch Hy Thần bắt gặp “Ngoại ”, hầu như không có gì thay đổi, vẫn cùng nhân của ấy tới lui.

 

Mỗi lần tôi về nhà, vẫn luôn bắt gặp bọn họ đang ôm ấp trước cửa.

 

Tôi không hiểu , sao lại không đi vào rồi ôm, nhất định phải ôm ngoài cửa?

 

Có một lần ở thang máy, tôi đụng phải Nam Tinh, thật sự nhịn không , tôi hỏi Nam Tinh: “Vị hôn phu của kém ta chỗ nào?”

 

Nam Tinh , “Cô lái thay, đang bất bình thay Tịch Hy Thần sao? Cô thích ấy?”

 

Tôi không có trả lời, ấy lại : “Nếu thích ấy, cũng có thể tiến lên, tôi không ngại, dù sao lúc trước tôi đã với ấy, sau khi kết hôn sẽ không can thiệp vào chuyện của đối phương.”

 

Tôi khiếp sợ, “Cô đã như rồi còn muốn kết hôn với ấy?”

 

Cô ấy , “Cô không muốn ấy cưới tôi sao? Vậy gả đi, gả đi rồi, người nhà của hai chúng tôi sẽ không ép hôn.”

 

Tâm trạng tôi phức tạp, không nữa.

 

Đã rất lâu rồi tôi chưa gặp Tịch Hy Thần.

 

Có lẽ ngày đó tôi từ chối, đã thiên chi kiêu tử như tức giận rồi, cảm thấy tôi không biết tốt xấu.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...