Là Ngôi Sao Là [...] – Chương 17

17

Tôi do dự vài phút, cuối cùng sau khi thấy Tịch Hy Thần bị muỗi đốt mấy cái, vẫn quyết định kéo vào nhà trước.

 

Chờ tỉnh lại rồi kêu rời đi.

 

Phòng khách không có điều hòa, tôi sợ nóng, cố sức kéo vào phòng của Giang Cẩn Xuyên.

 

Căn phòng này là do tôi vừa học vừa tích góp tiền mua .

 

Không chỉ một mình tôi sống, còn có hai em Giang Cẩn Xuyên, mà em của Giang Cẩn Xuyên mắc bệnh nặng, nên ấy thường ở lại bệnh viện.

 

18

Tôi nhớ rõ ràng, tôi đã kéo Tịch Hy Thần vào phòng của Giang Cẩn Xuyên.

 

Nhưng không biết vì sao, khi ngày hôm sau tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt đẹp trai đang gần trong gang tấc của Tịch Hy Thần.

 

Anh nằm trên giường tôi, hai chúng tôi ôm nhau ngủ.

 

Tôi sợ tới mức hét lên một tiếng, đẩy ra.

 

Anh mở con ngươi mơ hồ ra, hoang mang tôi, rồi lại cảnh tượng xung quanh.

 

“Đây là đâu?”

 

Dựa vào nhân phẩm quân tử trước sau như một của Tịch Hy Thần, tôi không cho rằng là cố ý vào đây.

 

Tôi đoán hoặc là tôi đưa vào nhầm phòng, hoặc là nửa đêm mộng du đi vào.

 

Tôi nhanh chóng sắp xếp lại lời , giải thích với chuyện tối hôm qua.

 

Tôi sợ hiểu lầm tôi cố ý câu dẫn , cố ý nhấn mạnh rằng tôi không có ý gì với , chuyện tối hôm qua, tôi có thể bồi thường.

 

Nhưng nghe xong, một lúc lâu không gì, yên lặng tôi, “Cô xác định là muốn bồi thường cho tôi?”

 

Tôi không chút nghĩ ngợi liền gật đầu, thật ra tôi cũng không cảm thấy Tịch Hy Thần sẽ khó tôi, luôn rất ga lăng:

 

“Chúng ta kết hôn đi.”

 

“Được.”

 

Hả?

 

Miệng tôi hơn não, xong mới phản ứng lại Tịch Hy Thần cái gì.

 

Tôi trừng lớn đôi mắt , “Anh cái gì?”

 

“Chúng ta kết hôn.”

 

Giọng điệu kiên định, ánh mắt thẳng tắp chăm tôi.

 

Trong phút chốc, tôi cảm thấy đã nhớ ra tôi: 

 

“Vì sao?”

 

“Không vì sao, không phải muốn bồi thường tôi sao?”

 

Tôi nhíu mày, có người nào mới gặp mà đã muốn kết hôn với người một xa lạ?

 

Nghĩ tới chỉ có một khả năng, tim tôi đột nhiên rơi xuống.

 

Chẳng lẽ bởi vì vị hôn thê của ngoại , cho nên đau lòng, mới muốn tìm một người để kết hôn, trả thù vị hôn thê?

 

Nhớ tới trong phim truyền hình thường xuất hiện tiết thế thân, khế ước hôn nhân, tôi cảm thấy bực bội khó hiểu, nhịn không nhạo, “Anh Tịch, muốn kết hôn với tôi cũng không biết có thành ý một chút, muốn tay không bắt cướp sao?”

 

Tôi vừa dứt lời, cũng không quay đầu lại, đi ra ngoài.

 

Tôi ngẩn ra, đầu kêu ong ong, ảm đạm rũ mắt xuống.

 

Quả nhiên……

 

Anh không phải thật lòng muốn cưới tôi.

 

Nói không chừng giờ phút này đã coi tôi thành một người phụ nữ vì tiền không từ thủ đoạn.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...