Là Lỗi Của Tôi [...] – Chương 16

16

 

Tôi tiến lên một bước, đặt bản thỏa thuận ly hôn đã chuẩn bị sẵn trước mặt ta.

 

Lão Lâm trừng mắt bản thỏa thuận đóng gáy cẩn thận, rõ ràng đã chuẩn bị từ trước. Anh ta giơ tay lên, lật qua vài trang.

 

Khuôn mặt đau khổ của ta bỗng chốc biến thành giận dữ.

 

“Hai phần?”

 

Dựa vào nghĩa mười mấy năm chung sống, tôi để lại cho ta hai phần tài sản.

 

Lão Lâm đọc kỹ, mặt càng lúc càng khó coi, rồi ta ném mạnh bản thỏa thuận xuống sàn.

 

“Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà chỉ chia cho tôi hai phần tài sản?”

 

Lúc này ta trông như một con thú dữ sẵn sàng nổ tung, hoàn toàn mất đi vẻ lịch lãm mà người đời vẫn biết.

 

Ngoại trong hôn nhân, tội trùng hôn, tất cả đều do ta tự ra!

 

Vậy mà giờ còn hỏi tôi dựa vào gì ư.

 

Tôi không trả lời, chỉ bình thản : “Nghĩ kỹ đi.”

 

“Có gì mà phải nghĩ, chuyện này không có gì để bàn cả.”

 

Bàn hay không, khi ra tòa, cũng không phải do quyết định.

 

—------------

 

Dù sao thì Lão Lâm cũng là người từng trải, ngày hôm sau đã lập tức đến ngân hàng để kiểm tra số dư và tài sản đứng tên.

 

Thật , tài sản luôn là vấn đề cốt lõi và vĩnh cửu trong mọi cuộc ly hôn.

 

Nhưng bất kể Lão Lâm có kiểm tra thế nào, kết quả đều giống như bản danh sách tài sản đính kèm trong thỏa thuận ly hôn mà tôi đã đưa cho ta.

 

Lão Lâm đã dành cả ngày để chạy qua ngân hàng, phòng quản lý nhà đất, thậm chí còn hẹn gặp công ty bảo hiểm.

 

Sau một ngày mệt mỏi, chắc chắn ta đã hiểu rõ mọi chuyện.

 

Nhưng Lão Lâm vẫn chưa liên lạc với tôi.

 

Anh không về nhà, cũng không về căn hộ ở Chu Giang Quốc Tế Tân Thành, và tôi cũng không biết đang ở đâu.

 

Nhưng tôi có thể đoán , Lão Lâm định gì—cố kéo dài thời gian với tôi.

 

Anh ta thường dùng chiêu này.

 

Mặt khác, Chung Tử Du liên tục gửi cho tôi vô số tin nhắn, từ chửi rủa, nguyền rủa, đến nài nỉ, thuyết phục. Nhưng tôi vẫn chưa trả lời.

 

Qua những tin nhắn quấy rối này, ta đã vô để lộ suy nghĩ và con át chủ bài của mình.

 

Cô ta vẫn hy vọng có thể nhận số tiền mà tôi đã hứa khi trước.

 

—-------------

 

Cuối cùng, tôi và Lão Lâm cũng ra tòa.

 

Anh ta cứng đầu không chịu ly hôn, khiến tôi phải khởi kiện, điều đó có nghĩa là tôi sẽ phải đợi thêm sáu tháng nữa.

 

Tất nhiên, tôi sẽ không chờ lâu như .

 

Tôi hiểu rất rõ rằng, hầu hết các vụ kiện trên tòa đều giải quyết ngoài phiên tòa.

 

, ngay khi bước ra khỏi cổng tòa án, tôi, giống như Bố Già Corleone, đã đưa ra cho Lão Lâm “một điều kiện mà ta không thể từ chối.”

 

Đoạn video dài 10 phút ghi lại cảnh Lão Lâm và Chung Tử Du quan hệ, cùng với đoạn video dài nửa tiếng giữa Chung Tử Du và gã thiếu gia, tôi ghép lại thành một màn hình chia đôi. Tôi thậm chí còn thêm thích lên bìa của video:

 

“Tổng biên tập tạp chí ngoại trong hôn nhân, tiểu tam bất mãn lại tìm nhân trẻ.”

 

Tôi Airdrop đoạn video cho Lão Lâm, đảm bảo độ phân giải cực kỳ rõ nét.

 

Lão Lâm xem xong thì tức giận đến phát run. Luật sư của ta tò mò không hiểu chuyện gì, còn định ghé qua xem thì bị Lão Lâm lập tức ngăn lại.

 

Tôi thấy thật nực , vị luật sư này chắc cũng chỉ kiếm bằng nửa số tiền của Lão Lâm thôi.

 

“Giải quyết ngoài tòa, tự mà lo.”

 

“Nếu không đồng ý, thì video này sẽ lên mạng.”

 

Lão Lâm chửi thề một câu: “Mẹ kiếp,” cả lồng ngực ta phập phồng, tay run bần bật.

 

Phá hủy lòng tự trọng của một người đàn ông, từ xưa đến nay, cách thức đều giống nhau.

 

Tôi chẳng thèm bận tâm, chỉ quay lưng rời đi.

 

—---------

 

Một tháng sau, tôi thành công thoát khỏi cuộc hôn nhân này.

 

Tôi và Lão Lâm từ nay không còn liên quan gì đến nhau nữa.

 

Nhưng điều đó cũng khiến tôi đổ bệnh một trận nặng.

 

Tôi không ngờ rằng việc hủy hoại kẻ đã tổn thương mình lại có thể khiến bản thân mệt mỏi đến thế.

 

Đây thực sự là một cuộc chiến tổn thương cả hai phía.

 

Sau khi bình tĩnh lại, tôi lấy bảng sao kê tài khoản của Chung Tử Du ra và chuyển cho ta 300.000 tệ.

 

Coi như tôi giữ lại một chút lòng thương xót cho mình, để trái tim không trở nên cứng rắn quá nhanh.

 

 

HẾT

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...