Kỷ Vũ Đình – Chương 35

Chuyện lớn cứ như mà xảy ra, lời có khí phách của Kỷ Vũ Đình vẫn còn quanh quẩn bên tai, tất cả mọi người đều cảm thấy chưa hiểu rõ một hồi tuồng ngày hôm nay, cảm thấy như lọt vào sương mù, hoài nghi bản thân có phải đang nghe lầm, lầm hay không.

Hành của Tứ nương Kỷ gia quả thực khiến người khó có thể lý giải, cho dù là mẫu thân thân sinh, mẫu thân của nàng đức hạnh đã mất, gánh vác tội danh không trong sạch, nàng có thể lén đối tốt với bà một chút, thế thật sự điều cao thượng như là không lý trí. Bất kỳ kẻ nào cũng ra, Kỷ gia lão thái quân vẫn ký thác kỳ vọng vào người cháu này, mà bản thân Kỷ Vũ Đình cũng xác thực là người đáng giá bồi dưỡng, trong tưởng tượng của mọi người, chỉ cần Kỷ Vũ Đình ôm chặt cây to là Kỷ gia lão thái quân này, sau này dù thế nào đều có thể có một tiền đồ tốt, nàng cứ đơn giản như mà buông tha.

Cho đến khi lão thái quân để hai mẹ con Kỷ Vũ Đình rời khỏi noãn các, mọi người mới như vừa tỉnh mộng, hiểu sự thật sự đã xảy ra.

Một tiểu nương mới mười tuổi, vì mẫu thân đã mất đức hạnh mà đắc tội với tất cả mọi người trong gia tộc, một mảnh hiếu tâm xác thực khiến người cảm , cũng lại khiến người thổn thức không thôi, mà mấu chốt là mẫu thân nàng cố sức cứu ra đã điên khùng sáu năm, việc này càng khiến cho mọi người không thể không thay nàng lo lắng về cuộc sống sau này. Dù sao mọi người đều hiểu, Kỷ lão thái quân đã "viện nào biết việc của viện ấy", lời này tương đương sẽ lưu đày Đại phòng, sau này sẽ không quản sống ch/3t của Đại phòng.

Kỷ Vũ Đình vẻ mặt trầm tĩnh, mỗi một bước đi đều vô cùng đoan trang, ngẩng cao đầu, tay đỡ mẫu thân của mình, từng bước một rời khỏi sân nhỏ.

Nàng mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, thấy như thế nào, kiếp trước nàng quá mức hư vinh, đã nếm hết trái đắng, kiếp này cho dù cuộc sống gian khổ như thế nào, nàng cũng không nguyện vì những thứ phú quý hư vô kia mà xem nhẹ người quan trọng nhất ở bên cạnh mình.

Mà Kỷ Vũ Đình không biết rằng, chính dáng vẻ quyết tuyệt lại cao ngạo như của nàng, thật sự hấp dẫn ánh mắt mọi người, mà ngay cả những người lúc trước từng khinh miệt nàng, đều không thể không thừa nhận, nếu như mình và Kỷ Vũ Đình đổi chỗ cho nhau, có thể vì một chữ "Hiếu", mà ra quyết định kinh thế hãi tục như , hành của nàng lay tâm can đã lạnh lùng từ lâu của mọi người.

Lão thái quân kế tiếp sẽ xử trí Tam phu nhân như thế nào, Kỷ Vũ Đình không thể tận mắt thấy, có lẽ lão thái quân căn bản sẽ không xử trí, thế những điều đó đều không còn quan hệ gì với nàng, nàng đã đạt mục đích, sau này sẽ không cần xem sắc mặt của các nàng mà sống.

Nàng để Tô ma ma với vẻ mặt đau khổ đỡ Lâm thị trở về Nguyệt Da//o Uyển, còn mình và Lục Hoàn quay trở về Linh Lung các, dưới sự giám thị của Lý ma ma thu thập đồ đạc của mình, mà ngay cả một cái màn che giường, nàng cũng không thể tùy ý mang đi, có thể thấy lần này lão thái quân thật sự tức giận.

Lục Hoàn quả thật là người trung tâm, thời điểm Kỷ Vũ Đình rời khỏi Linh Lung các, Lý ma ma cố ý ngăn cản đường của nàng, hỏi Lục Hoàn chọn đi con đường nào, Kỷ Vũ Đình vốn tưởng rằng Lục Hoàn sẽ chọn lưu lại, dù sao ai cũng biết, đi Nguyệt Da//o Uyển cùng nàng thì cuộc sống trôi qua sẽ không thoải mái, thế câu trả lời của Lục Hoàn vượt xa dự liệu của nàng, nàng mình vẫn luôn là nô tài của Tứ nương, mặc kệ Tứ nương đi nơi nào, nàng đều sẽ đi theo.

Lúc trước khi Lục Hoàn đưa đến bên người Kỷ Vũ Đình, hồi sự phòng cũng đã đưa khế thân của nàng tới, nô tài trong phủ một khi theo ai, trừ phi bị chủ tử vứt bỏ, nếu không, nha hoàn đó không có quyền quyết định mình đi hay ở, cho nên sau khi Lý ma ma nghe Lục Hoàn xong, liền về phía Kỷ Vũ Đình, Kỷ Vũ Đình rũ mắt suy nghĩ một lát, rồi mới nhẹ nhàng ra:

"Cũng . Dù sao Nguyệt Da//o Uyển sau này cũng cần thêm người, nếu nàng nguyện ý đi theo, liền tùy nàng. Phiền Lý ma ma với quản sự của hồi sự phòng đến chỗ ta, bảo ta muốn trả tiền chuộc thân nha đầu này, lúc nàng vào phủ mua hết bao nhiêu tiền thì ta sẽ trả gấp đôi để mua lại."

Một khi nha hoàn nhận chủ, sau này bất kể là ai cũng sẽ không muốn dùng nàng, nếu chủ cũ chịu trả tiền mua nàng, đó là cách đúng đắn nhất, cũng là cách thuận tiện nhất, Lý ma ma ngược lại không khó dễ, để cho Lục Hoàn theo Kỷ Vũ Đình rời khỏi.

Lục Hoàn đỡ Kỷ Vũ Đình đi trên đường, gió lạnh thổi trúng hai người rét run, không khỏi dựa vào gần nhau, Lục Hoàn do dự thật lâu, mới hỏi Kỷ Vũ Đình:

"Cô nương, Mai Mặc sao bây giờ? Nàng ấy chỉ sợ sau này sẽ không có cách nào ở lại trong phủ?"

Lục Hoàn khiến cho Kỷ Vũ Đình quay đầu nàng một cái, nắm cổ áo thật chặt, rồi : "Lần này nàng ấy chắc sẽ phải chịu chút ít khổ sở."

Sau đó liền không gì thêm nữa, Lục Hoàn khổ sở trong lòng, cũng biết chuyện của Mai Mặc liên lụy quá lớn, nô tài tố cáo chủ nhân vốn chính là tội, tuy không phải ở trên công đường, Kỷ gia cũng có quy củ riêng, Mai Mặc lần này nhất định phải chịu không ít hành hạ về thể xác, thế nương cũng không có năng lực cứu nàng, vẫn là bớt một ít, chớ để cho nương khó xử mà đau lòng.

Hai người hứng gió lạnh về tới Nguyệt Da//o Uyển, trong sân rõ ràng không như dự liệu, quạnh quẽ, tiêu điều, mà lại có năm người đứng đấy, vừa trông thấy Kỷ Vũ Đình liền đồng loạt hành lễ với nàng, hô to: "Thỉnh an Tứ nương."

Kỷ Vũ Đình như nằm mộng, không biết cái gì cho phải, Tô ma ma vừa vặn từ gian phòng đi ra, trông thấy Kỷ Vũ Đình đã quay trở lại, liền :

"Cô nương đã trở lại, bọn họ đều là lão nhân hầu hạ ở Đại phòng lúc trước, là hầu hạ bên người Đại phu nhân, biết Đại phu nhân đã ra khỏi Tây Thiên viện, liền chủ trở lại, còn muốn lưu lại tiếp tục hầu hạ, người xem..."

Những người này đều là người cũ đã từng hầu hạ mẫu thân, Kỷ Vũ Đình không biết vì cái gì, mũi đột nhiên có chút chua xót.., nguyên lai mẫu thân cũng không phải hai bàn tay trắng, bà cho dù bị điên, vẫn có những người này.... đi theo, thời gian sáu năm dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, thế vào thời khắc này bọn họ lại có thể nguyện ý trở lại Đại phòng tiền đồ đã xa vời, tiếp tục hầu hạ chủ cũ, chỉ cần phần trung thành này cũng đủ để cho người cảm .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...