Không rõ vì sao Kỷ Ý Hàm chỉ thấy thở phào nhẹ nhõm, bởi vì nàng ta sẽ bớt đi một đối thủ cạnh tranh.
Còn Kỷ Vũ Đình lại lạnh trong lòng, Kỷ Thanh Di đương nhiên sẽ không tham gia, nàng ấy cùng Kỷ Ý Hàm là cùng tuổi, đều là mười hai tuổi, sang năm mới có mười ba, lão thái quân là muốn Kỷ Thanh Di hậu tích bạc phát[3], bỗng nhiên nổi tiếng, tất nhiên không muốn để nàng ấy xuất hiện sớm dẫn đến sự xăm soi của mọi ngoài. Kỷ Vũ Đình còn nhớ, Kỷ Thanh Di đến năm mười bảy tuổi mới tham gia thi đấu ở hội hoa xuân, đó là lần duy nhất nàng ấy tham gia, thế cũng quá đủ, vừa ca vừa múa, bộ bộ sinh liên[4] khiến cho nàng ấy trở thành tiêu điểm, một lần ca múa liền đoạt hoa khôi. Năm đó đối với Kỷ Thanh Di là thời điểm tốt nhất, bởi vì năm đó Hoàng hậu nương nương cải trang lẫn ở trong đám người, trúng sự dịu dàng mềm mại của Kỷ Thanh Di, sau đó không lâu, liền ban hôn cho nàng ấy với Tam điện hạ.
*[3]hậu tích bạc phát: tích lũy sâu dày, từ từ thả ra. Ý chỉ có chuẩn bị đầy đủ mới việc tốt (giải thích cụ thể ở phía dưới)
[4]bộ bộ sinh liên: một bước chân là một đoá hoa sen nở rộ*
Đây là thủ đoạn của lão thái quân, dùng toàn bộ nương Kỷ gia phụ trợ nền cho một Kỷ Thanh Di.
Trước có Kỷ Ý Hàm lộ mặt hấp dẫn ánh mắt, tiếp lại có Kỷ Vũ Đình diễm áp quần phương thu hút mọi người, sau cùng Kỷ Ý Hàm thì bị qua loa gả cho lão già kế thê, Kỷ Vũ Đình có nhan sắc, lại bởi vì tai tiếng mà khiến người thất vọng, có các nàng để so sánh, mới có thể khiến cho Kỷ Thanh Di theo gió vượt sóng, trở thành nương thuần khiết nhất, thiện lương nhất, đoan trang nhất ở Kỷ gia trong suy nghĩ của mọi người, cuối cùng có nhân sinh đắc ý nhất.
"Trước khi đi kinh thành, theo thường lệ chúng ta sẽ tổ chức lựa chọn ở Yên Nhi trước, Yên Nhi cũng có rất nhiều nương tiểu thư xuất sắc, cứ coi như là để sôi nổi náo nhiệt một chút, những ngày tới các ngươi cũng cố gắng chuẩn bị cho tốt, đợi đến tháng chạp, Đông noãn các trong phủ sẽ trở nên náo nhiệt."
Đây cũng là lệ cũ hằng năm. Hằng năm, trước khi đi kinh thành, sẽ tổ chức yến hội ở Yên Nhi trước, tất nhiên quy mô không lớn bằng Bình Dương Hầu phủ, tuy nhiên từ trước tới nay, người mời tham gia đều là thiên kim khuê tú của danh môn vọng tộc số một số hai trong địa phận Yên Nhi. Đây cũng là một tính toán khác của lão thái quân, các thiên kim nổi tiếng, lấy sở trường bù khuyết điểm, khiến cho Kỷ Thanh Di tự mình thúc giục cố gắng, không dám lười biếng.
Bỏ qua việc lão thái quân vô với các cháu khác, thế bà ta đối với cháu ruột Kỷ Thanh Di thế tương đối là thích, vì bồi dưỡng nàng ấy mà bà ta tốn không ít tâm tư. Kỳ thật kiếp trước lúc bắt đầu bị phản bội, Kỷ Vũ Đình xác thực đã từng hận qua lão thái quân, cảm thấy bà ta đối với mình quá không công bằng, về sau khi càng có tuổi, trải qua nhiều chuyện, liền dần dần cảm thấy lão thái quân như cũng không có gì đáng trách, thậm chí có thể lão thái quân là người tương đối lý trí và cố chấp, bà ta cả đời thiên vị nhi tử của chính mình, tuy đời có rất nhiều đạo nghĩa, trói buộc phu nhân chính thất phải đối đãi tốt với thiếp thất, với con thứ xuất, mấy ai thật lòng thích thiếp thất và con thứ xuất đâu. Lão thái quân từ trước đến nay đều không che dấu sự bảo vệ của mình đối với nhi tử , cháu ruột. Vốn nuôi dạy nhi tử dòng chính cùng thứ xuất là không giống nhau, hơn nữa, con thứ xuất cũng không phải do lão thái quân sở sinh, dựa vào cái gì muốn bà ta thay người khác nuôi dạy thành tài đây. Con cháu xuất sắc trong một gia tộc cũng chỉ có vài người, dựa vào cái gì phải nhường số lượng có hạn này cho con trai con của thiếp thất?
Cho nên, về sau Kỷ Vũ Đình cũng nghĩ thông suốt, lão thái quân chỉ là những việc mà bà ta cho là phải , hơn nữa cuối cùng, bà ta thành công đưa cháu ruột mà mình một tay dạy bảo thượng vị Hoàng hậu, cũng đủ để thấy trí tuệ cùng thủ đoạn của bà ta. Kỷ Vũ Đình đá kê chân cho cháu của bà ta, ngẫm lại cũng là hợp hợp lý, cho nên, nàng đối với Kỷ Thanh Di cùng lão thái quân cũng không có hận ý phát ra từ tâm.
Người nàng thật sự hận là Tam phu nhân Chu thị.
Bởi vì Chu thị mới là đầu sỏ đẩy nàng xuống vực sâu không đáy. Năm đó bà ta lợi dụng Hương Cẩm lừa gạt nàng, đem nàng vừa đầy mười lăm tuổi thì đẩy nàng lên giường một nam nhân xa lạ, hơn nữa còn tận hết sức lực với bên ngoài là nàng không biết kiềm chế, thế nên mới cho lão thái quân cảm thấy nàng là con cờ đã mất đi tác dụng, qua loa gả nàng cho một thiếu gia con nhà giàu, mà thiếu gia con nhà giàu kia là một kẻ ăn chơi đàng điếm, mà còn ghét bỏ nàng không còn trong trắng, thành thân nhiều năm cũng chưa từng chạm vào nàng, đợi đến sau khi hắn gi/3t cha gi/3t huynh, liền không thể chờ đợi hưu bỏ nàng.
Nàng luôn không hiểu, vì cái gì Chu thị sẽ loại chuyện đó đối với nàng, nếu như không có bà ta, lão thái quân cũng sẽ không vứt bỏ nàng sớm như , tương lai có lẽ nàng còn có thể có một kết cục tương đối an ổn, là Chu thị ra tay với nàng đã khiến nàng mất đi giá trị cuối cùng đối với lão thái quân.
Cho đến sau này, nàng trở lại kinh thành sau một thời gian lang bạc khắp nơi, mới nghe người ta bàn tán về vụ án của Kỷ gia nhiều năm về trước. Đại phu nhân Lâm thị sở dĩ bị người vu hãm, kỳ thật cũng là do bất hoà với Chu thị. Lâm thị là tiêu thư nhà thư hương môn đệ ở Lĩnh Nam, từ nhỏ đã có tri thức hiểu lễ nghĩa, sao có thể ra việc tư thông với người khác đây, đây đều là do Chu thị vu cáo. Nhưng điều khiến Kỷ Vũ Đình nghĩ mãi không ra, là tại sao năm đó cha mẹ nàng không phản kháng, mà lại nhẫn nhục chịu đựng, để cho Chu thị vu oan như ?
Phụ thân liều ch/3t che chở mẫu thân, điều này đã lên bản thân ông không tin, vì cái gì cuối cùng ông lại lựa chọn tự sát, cũng không thay thê tử rửa sạch ô danh?
Đủ loại nghi vấn liên tục quấy nhiễu ở trong lòng Kỷ Vũ Đình, khi nàng bắt đầu truy tra thì sự việc sớm đã trôi qua nhiều năm, ngay cả dấu vết để lại đều không tìm , cha mẹ lại sớm biến thành nắm cát vàng, ch/3t không đối chứng, cuối cùng nàng cũng không sáng tỏ điều gì, thực sự là cũng không có biện pháp. Chỉ có thể cả đời cõng lên ô danh, bị người chỉ trích, hồ đồ mà sống qua ngày.
Giải thích thêm:
[3]Hậu tích bạc phát: Hậu(dày) tích : chỉ đại lượng , dốc sức tích trữ ” bạc (mỏng) phát: chỉ số ít , từ từ thả ra. Tích trữ nhiều hơn, từ từ thả ra. Hình dung chỉ có chuẩn bị đầy đủ mới có thể xong chuyện. Ý là trải qua thời gian dài có chuẩn bị tích lũy thì sẽ có tương lai, phát huy thành tích… (trích từ truyện “Hậu tích bạc phát” bản edit của Hồng Trần Huyễn)"
Bạn thấy sao?