Lời ta không chút nể nang, Thanh Uyên bị thương nặng vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng không nhịn nữa.“Ngươi dựa vào cái gì mà ta như ?” Thanh Uyên giận dữ ta: “Nếu ta những việc này, là vì thỏa mãn tư lợi, ta cam tâm nguyện bị người đời phỉ nhổ.”“Nhưng ta tất cả những điều này, rõ ràng là vì Lưu Ly.”“Nàng ấy là Thượng Cổ Thần Nữ, hy sinh thân mình vì trời đất, mỗi một sinh linh trên thế giới này đều nợ nàng ấy.”“Thượng Cổ Thần Nữ?” Ta cầm kiếm ha hả.“Tuy ta không biết Thần Nữ rốt cuộc là người như thế nào.”“Nhưng ta lại biết rõ phẩm chất của một người, cho dù trải qua vạn kiếp luân hồi cũng sẽ không thay đổi.”“A Nương từng với ta Thần Nữ thương thế nhân, vì tam giới, có thể không chút do dự hy sinh thân mình tế trời đất.”“Thần linh như , sao có thể so sánh với thứ đồ chơi Lưu Ly kia chứ.”Sau khi xong, ta ngẩng đầu Lưu Ly, sắc mặt ả tái nhợt.Cơ thể cũng không khống chế mà run rẩy.Nụ trên mặt ta càng thêm rạng rỡ.Sao ?Bị ta đoán trúng rồi sao?“Ngươi bậy” Lưu Ly hoảng loạn ta: “Ta là Thần Nữ, ta chính là Thần Nữ.”“Ngươi ngươi là Thần Nữ, có bằng chứng gì?”“Ta có ta có.”Lưu Ly mặt mày tái mét bắt đầu cởi quần áo trên người, trước mặt mọi người, không hề kiêng kỵ chúng tiên.Xem ra trong lòng ả cũng hiểu rõ, nếu ả là Thần Nữ, dựa theo công lao của ả đối với tam giới ngàn năm trước, tất cả sinh linh đều sẽ liều c.h.ế.t bảo vệ ả.Ta muốn g.i.ế.c ả cũng không dễ dàng, nếu ả chứng minh không mình là Thần Nữ, nhất định sẽ bị ta băm thành trăm mảnh.Lưu Ly cởi áo khoác, để lộ bờ vai trắng nõn.Trên vai, một ấn ký bạch liên sống như thật.Ta nhận thấy, khoảnh khắc Lưu Ly để lộ ấn ký bạch liên, ánh mắt của tất cả tiên gia đều trở nên thành kính.Còn ánh mắt của Thanh Uyên càng thêm cuồng nhiệt.Lưu Ly rất hài lòng với phản ứng của mọi người.Ngẩng cằm lên, kiêu ngạo ta: “Thượng Cổ Thần Liên này, chính là bằng chứng tốt nhất cho thân phận của ta.”Ta chằm chằm bạch liên trên vai Lưu Ly hồi lâu.Đột nhiên cúi người ha hả.“Thì ra là , mà lại là như .”“Vậy mà lại là như !”Thanh Uyên tức giận ta: “Ngươi cái gì?”“Năm đó ta tìm khắp tứ hải bát hoang, Lưu Ly là người duy nhất có ấn ký bạch liên.”“Nàng ấy nhất định là Thần Nữ, không thể giả .”Không thể giả ?Ta lạnh lùng liếc Thanh Uyên một cái.Sau đó đưa tay bắt đầu cởi quần áo trên người.Khoảnh khắc bờ vai lộ ra.Một đóa bạch liên tỏa ra ánh sáng, hiện ra trước mắt mọi người.Hình dạng kích thước, giống hệt của Lưu Ly.Nhưng khác biệt là, của Lưu Ly là vật chết, còn của ta lại như có sinh mệnh.Tam thập tam trọng thiên đang mang theo vạn thần phật, đột nhiên yên tĩnh lại.Yên tĩnh đến mức nghe tiếng kim rơi.Sắc mặt Lưu Ly trong nháy mắt trở nên trắng bệch.Thanh Uyên càng thêm điên cuồng ta, trong sự điên cuồng lại mang theo một tia si mê: “Sao có thể như ?”“Sao lại có thể như ?”Ta giơ tay lên, tát mạnh vào mặt Thanh Uyên một cái: “Trước đây ngươi diệt tộc ta, ngươi là vì .”“Sao ? Bây giờ ngươi có phải nên đổi lời với ta là một hiểu lầm không?”Thanh Uyên nắm lấy vạt áo của ta, vội vàng giải thích với ta: “A Hành.”“Tất cả đều là vì nàng, ta chỉ là, lầm nàng ta thành nàng thôi.”“Ta chỉ là quá nhớ nàng, A Hành, đừng trách ta.”Ta lạnh lùng liếc Thanh Uyên một cái: “Đừng đổ sự hôn ám và tàn bạo của ngươi lên người ta.”“Thanh Uyên, ngươi thật sự rất ghê tởm.”Ta không quan tâm sắc mặt Thanh Uyên khó coi đến mức nào nữa.Thu hồi trường kiếm trong tay, từng bước từng bước đi về phía Lưu Ly.Lưu Ly bị dọa đến run rẩy toàn thân.Cơ thể không ngừng lùi về phía sau.Cho đến khi… không còn đường lui.Lưu Ly nằm sấp dưới chân ta, nước mắt giàn giụa: "Xin người, đừng g.i.ế.c ta.""Xin Thần Nữ, đừng g.i.ế.c ta."Ta dùng kiếm nâng cằm ả lên: "Nói, bạch liên trên vai ngươi từ đâu mà có?""Ngươi đã lừa gạt mọi người bằng cách nào?""Chỉ cần một lời dối trá, ta sẽ khiến ngươi hồn phi phách tán."
Bạn thấy sao?