Kỳ Lân Cơ Hành – Chương 3

8.Khi ta đến Đông Hoang đại trạch, Bạch Ông đang dựa vào thân cây của lão chờ ta. Thấy ta, lão thở dài: "Con cuối cùng cũng đến."

Ta hỏi lại lão: "Lão biết con sẽ đến?"

 Bạch Ông là một thụ tinh, không ai biết lão đã sống bao nhiêu năm. Chỉ biết, từ khi A Nương còn nhỏ, lão đã là bộ dạng này rồi. Khi đó, A Nương cầu xin lão phong ấn pháp lực của ta. Lão do dự hồi lâu, với A Nương: "Thần Ma đại chiến, đại năng của Thú tộc đều đã ngã xuống."

"Đã không còn sức tự vệ, Thiên đạo thương xót, ban cho con đứa nhỏ này."

 "Nó thiên phú tuyệt luân, ngày sau nhất định có thể trấn thủ Thú tộc, tại sao con lại muốn phong ấn pháp lực của nó?"A Nương lớn : "Nếu là người khác thì thôi."

"Nhưng con của ta, trời sinh ngũ cảm không toàn, việc không biết nặng nhẹ."

"Ta sợ nó người khác bị thương, ta không cầu xin nó sau này sẽ nên trò trống gì, chỉ cần nó khỏe mạnh bình an là rồi."

"Hơn nữa hiện giờ Tứ hải thái bình, Thanh Uyên Đế Tôn cũng là bậc minh quân nhân từ, Thú tộc đâu cần một đứa nhỏ như nó đến trấn giữ."Cuối cùng, Bạch Ông cũng không lay chuyển A Nương. Liền thi triển pháp thuật, tước đi linh lực của ta.

Bạch Ông ta, ánh mắt hiếm khi gợn sóng: "Năm xưa, mẹ con muốn ta tước đoạt linh lực của con, ta không đồng ý."

 "Còn bây giờ, con muốn lấy lại linh lực này, ta cũng muốn khuyên con." "Ta hỏi con, sau khi lấy lại linh lực này, con định gì?"

"Giết."

Ta mở miệng: "Giết người đền mạng, m.á.u trả bằng máu."Bạch Ông lắc đầu: "Đây chính là lý do ta muốn khuyên con." "Con lấy lại toàn bộ linh lực, muốn g.i.ế.c Thanh Uyên không phải là chuyện khó."

"Nhưng con có nghĩ đến hậu quả sau khi g.i.ế.c hắn không?"

Ta sững người. Bạch Ông tiếp tục : "Đến lúc đó, thiên hạ đại loạn, sinh linh lầm than."

"Ta không cầu con đứng trên lập trường của chúng sinh tam giới mà nghĩ đến chuyện này."

"Con chỉ cần đứng trên lập trường của mẹ con mà nghĩ."

"Con cảm thấy, đây có phải là điều mẹ con muốn thấy không?"A Nương... A Nương cả đời nhân từ, tam giới đại loạn, sao có thể là điều bà muốn thấy ? Thấy ta hơi do dự, Bạch Ông thở phào nhẹ nhõm.

Lão : "Nếu con chưa quyết định , thì hãy ở lại Đông Hoang đại trạch này suy nghĩ cho kỹ."

"Nghĩ cho đến khi nào hiểu rõ thì thôi."

"Thần thú tuổi thọ dài, dù con có nghĩ hàng vạn năm cũng không ảnh hưởng gì."

9.Sau này, mỗi đêm nằm mơ ta đều tự hỏi, tại sao lúc đó lại do dự. Nếu lúc đó quyết đoán hơn, có lẽ đã không xảy ra những chuyện sau này.

Xuân đi thu đến, ta đã ở lại Đông Hoang đại trạch trăm năm. Phá vỡ sự yên tĩnh này là một con giao long nhỏ lạc vào kết giới. Cả người đen nhẻm, thoi thóp, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể chết.

Ta nhận ra nó, là con trai út của Long thúc, Ngao Nguyệt.Ta ôm Ngao Nguyệt chạy đến chỗ Bạch Ông. Bạch Ông không hỏi gì, liền vận chuyển linh lực liên tục truyền vào người Ngao Nguyệt.

Ta nghe A Nương , năng lực chữa trị của Bạch Ông là đỉnh cao nhất tam giới. Có thể cải tử hoàn sinh. Nhưng dù , Ngao Nguyệt vẫn hôn mê bảy ngày bảy đêm mới tỉnh lại. Có thể thấy, vết thương nghiêm trọng đến mức nào.Vừa tỉnh lại, Ngao Nguyệt liền ôm ta khóc nức nở. Ta vỗ lưng nó, hỏi nó đã xảy ra chuyện gì. Ngao Nguyệt nức nở với ta: "Long thúc, Phượng di đều đã chết, Long tộc và Phượng tộc cũng bị diệt vong, giống như Kỳ Lân tộc năm xưa." "Nó là do Long thúc dùng hết tu vi, liều mạng đưa ra ngoài."

Mỗi lời Ngao Nguyệt ra, lòng ta lại càng thêm nặng trĩu.

Thanh Uyên Đế Tôn muốn cưới Lưu Ly vợ, hứa gả cả thiên địa cho nàng ta sính lễ. Lưu Ly muốn áo lông phượng, hắn liền sai người diệt Phượng tộc, nhổ lông vũ trên đầu tất cả phượng hoàng, ghép thành một bộ áo lông phượng cho Lưu Ly. Lưu Ly muốn xe hoa bằng sừng rồng, Thanh Uyên lại ra lệnh diệt Long tộc, bẻ gãy sừng của tất cả loài rồng.Ngao Nguyệt nức nở , trước khi bị đẩy ra ngoài, nó thấy Thanh Uyên ôm Lưu Ly : "Ta đã hứa gả cả thiên địa cho nàng sính lễ, thì sẽ không lừa nàng."

"Trên đời này, nàng muốn thứ gì, ta cũng sẽ cho nàng.""Ta muốn chứng minh cho tất cả mọi người trong bát hoang thấy, ta nàng."Nói đến cuối cùng, Ngao Nguyệt đã khóc không thành tiếng, nó ôm ta hỏi: "Hành tỷ tỷ, tỷ cho đệ biết, hắn ả, thì liên quan gì đến chúng ta?" "Tại sao cha mẹ đệ, tại sao tất cả huynh đệ tỷ muội của đệ đều phải chết?" 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...