Vẻ mặt Khanh Linh phức tạp: “Ngươi đang gì ?”
“Tò mò.”
Cố Vọng mỉm : “Tùy tiện một chút.”
Hắn thật sự giống như đang chơi , đưa Hỏa hồn kia tới bên tai nghe ngóng.
Tiếng rít chói tai ở bên trong Hỏa hồn này cũng không kích hắn, trái lại, hắn giống như nghe gì đó rất vui vẻ, còn có chút kiên nhẫn nghe một hồi mới thả cho Hỏa hồn chạy đi.
Thấy Hỏa hồn lại biến mất ở trong đống lửa, Khanh Linh khẽ thở dài một hơi, tiếp tục chuyện của mình.
Sau khi nàng liên tục tách ra tầm mười Hỏa hồn, nhóm Quỷ tu vốn đang thành thật xếp hàng chờ đột nhiên bắt đầu nóng nảy.
Khanh Linh bất chợt dâng lên một loại cảm giác nguy hiểm, nhanh chóng lùi về phía sau một bước.
Cùng lúc đó, những tên Quỷ tu này giống như nghe mệnh lệnh gì đó, đồng loạt ngẩng đầu lên.
Nàng biểu cảm trống rỗng trên mặt bọn họ, nháy mắt lập tức hiểu ra.
Kẻ sau lưng không còn ngồi yên nữa rồi.
Có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn, ngươi bắt nạt công cụ người như ta gì chứ?
Cố Vọng đi lên phía trước, nhàn nhã : “Chó gấp lên còn biết nhảy tường.”
Tu sĩ ở bên cạnh thấy thế cũng dồn dập rút kiếm tiến lên, phải giằng co với những Quỷ tu này khiến cho bọn họ hơi khó xử: “Quỷ chủ, bây giờ phải sao?”
Nếu như đã nhấc lên rồi thì khó mà tránh khỏi không có thương vong, trò ở trước mặt Quỷ chủ cũng không thích hợp cho lắm.
Khanh Linh thực sự phiền não.
Nàng chỉ là công cụ người mà thôi, vì sao phải trải nghiệm mấy thứ này.
Đám Quỷ tu kia lần lượt đứng dậy, tập kích về phía nàng, có thể thấy mục đích lần này chính là nàng.
Kẻ sau lưng biết nàng đang cái gì.
“Thật đáng sợ.”
Cố Vọng kề sát vào tai nàng, khúc khích : “Tiểu Quỷ Chủ, hình như bọn chúng muốn gi.ế.c ngươi.”
Khanh Linh: “…Đa tạ đã nhắc nhở.”
Mặt mày Cố Vọng đầy ý : “Không cần khách sáo.”
Khanh Linh: “…”
Cố Vọng hỏi tiếp: “Có cần giúp đỡ không?”
Khanh Linh nhóm Quỷ tu: “Ngươi muốn giúp bằng cách nào?”
Nàng cân nhắc lợi một chút.
Lời vừa hỏi xong, nàng chợt thấy trong tay Cố Vọng b.ắ.n ra vô số Phật châu.
Bình thường rõ ràng hắn chỉ cầm có mấy viên trong tay, cũng không biết mấy thứ này là từ đâu mà tới.
Phật châu kia không chút lưu đánh thẳng vào trên trán những Quỷ tu phía trước.
Phật châu dính Phật khí lập tức b.ắ.n thủng một lỗ ở trên trán của bọn chúng.
Đầu ngón tay Cố Vọng vừa chuyển , nhẹ nhàng vẩy một cái, Phật châu kia càng tiến vào sâu hơn, hoàn toàn xuyên thủng ót của một tên Quỷ tu trong số đó, Quỷ tu kia lập tức ngã xuống.
Lúc này Khanh Linh mới thấy tiểu kiếm dựng đứng ở trên Phật châu.
Cố Vọng quay đầu lại: “Giúp như .”
“Cho nên mới , gi.ế.c là rồi.”
Hắn không thèm để ý : “Dẫn Hỏa hồn gì chứ, vẽ vời thêm chuyện.”
Đơn giản trực tiếp, hiệu quả cao.
Không hổ là Cố Vọng!
Bạn thấy sao?