Kinh ! Phật Tu [...] – Chương 84

Ngọc truyền âm cắt ngang, Khanh Linh đứng tại chỗ một lát, sau đó bình tĩnh trở về quan tài đá của mình nằm xuống.

Hừm, khó trách hôm qua hắn đột nhiên hỏi nàng vấn đề kỳ quái như , thì ra là đã dự liệu sẵn, chuẩn bị xin lỗi từ sớm.

Khanh Linh nhắm mắt lại, ngẩn ngơ nghĩ: Xin lỗi à? Vậy thì ngươi cũng phải có cơ hội mới .

Một nén hương hương sau đó, người trong quan tài đá mở mắt ra, nhẹ nhàng chớp mắt.

Khanh Linh chậm rãi ngồi dậy, tức giận gì, tức giận chỉ ảnh hưởng đến thân thể thôi.

Tức giận với một người trong sách không đáng, nàng cũng không phải là người không giữ lời.

Nghĩ như , Khanh Linh thậm chí còn cảm thấy nhiều thêm mấy lần nữa cũng , kiểu này nàng sẽ rời đi nhanh một chút, cũng sẽ không có gánh nặng về tâm lý.

Đúng, chính là như !

Khanh Linh sáng tỏ tường tận, sau khi nghĩ thông suốt rồi, nàng thậm chí còn có chút phấn chấn.

Vì thế nàng thu dọn lại một chút, đi tới Hoài Thành.

Lúc nàng tới Hoài Thành thì trời đã tối.

Cửa thành đóng chặt, trên bầu trời cả tòa thành đều là quỷ khí và tử khí nồng đậm, có thể lờ mờ thấy không ít Quỷ tu xuất quỷ nhập thần.

Cửa thành dùng để vây khốn người phàm không thể bao vây tu sĩ , thân thể nàng biến thành một làn khói đen, trong thời gian ngắn đã tiến vào thành.

Trên đường phố không có một ai, thậm chí trước cửa cũng không có đèn, yên tĩnh ch.ế.t chóc, tự dưng khiến cho người ta cảm thấy hoảng sợ.

Khanh Linh gọi Linh Sí tới, hỏi: “Có thấy Cố Vọng không?”

Linh Sí vẫn luôn đi theo bên cạnh Tiểu Kim Uyên bảo vệ an toàn cho nó.

Nếu Tống Đoan có thể gặp Cố Vọng, thì Linh Sí chắc chắn cũng gặp.

Linh Sí trả lời chi tiết: “Chỉ gặp mặt một lần vào buổi sáng.”

Ý là hiện tại hắn ta cũng không biết người đang ở đâu.

Khanh Linh gật nhẹ đầu, móc viên Phật châu mà Cố Vọng đưa cho nàng ra, đầu ngón tay ấn nhẹ, điều quỷ khí quấn nhẹ lên trên viên Phật châu: “Đi.”

Sau khi quỷ khí bị nhiễm khí tức của Phật châu, nhanh chóng theo gió bay đi.

Vài đốm lửa ma trơi màu xanh âm u không biết từ nơi nào nhẹ nhàng tiến lại đây, tự trôi bồng bềnh ở bên cạnh Khanh Linh, chiếu sáng cho nàng.

Khanh Linh suy nghĩ một hồi rồi với Linh Sí: “Ngươi đi theo.”

Linh Sí im lặng, muốn xác định lời của nàng: “Chủ tử muốn thuộc hạ đi theo Cố Vọng?”

Khanh Linh gật đầu: “Đúng .”

Bây giờ người đã tới Hoài Thành, dù sao cũng đang ở chung trong một thành với Cố Vọng, nàng vẫn chưa vội đi gặp hắn.

Có Linh Sí đi cùng, nếu Cố Vọng gặp phải nguy hiểm gì thì nàng cũng có thể ngay lập tức biết .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...