Kinh ! Phật Tu [...] – Chương 104

Nàng nhất thời cảm thấy trước mắt biến thành một màu đen, đầu óc vang lên ong ong.

Chờ nàng phục hồi lại tinh thần thì phát hiện trước mắt mình rất nhiều người qua lại, ở trên một con đường vô cùng náo nhiệt.

Nơi này nàng rất quen mắt, ban ngày mới đi qua, chỉ có điều khi đó nơi này không có một bóng người mà thôi.

Nơi này chính là Hoài thành trước đây khi chưa bị nguyền rủa.

“Tô Gia nương tử, ngươi còn đứng đó gì đấy?” Có người đi tới, “Nhanh chân lên, nếu không chốc lát nữa không tới phiên ngươi!”

Khanh Linh quay đầu lại, chuyện với nàng là một vị phụ nhân, vào lúc này sắc mặt rất sốt ruột, xem ra đang vội vàng đi chuyện tốt gì đó.

Đây chính là chuyện hồn phách này đã trải qua.

Cô gật đầu: “Được.”

Khanh Linh cúi đầu quan sát mình một hồi, đây là trang phục của một phàm nhân bình thường, sau đó liếc xung quanh, không thấy bóng dáng Cố Vọng đâu, chợt hiểu ra hắn đã ném nàng vào đây một mình.

Không hổ là Cố Vọng.

Nàng thực sự phải trả giá quá nhiều.

Người chung quanh dường như đang lao về cùng một hướng, Khanh Linh cũng đi theo tới đó.

Mới đi hai bước, liền phát hiện thật sự có gì đó không đúng.

Theo lý mà , đồng cảm phải là người đồng cảm trải qua lại một lần cảnh tượng của người đồng cảm khi còn sống.

Nhưng ở đây, nàng lại có thể di chuyển dựa theo ý thức của mình.

Lẽ nào cái này không phải đồng cảm? Nàng lại bị Cô Vọng lừa ?

Hiện tại đến cũng đã đến rồi, cũng không còn cách khác, Khanh Linh không thể gì khác hơn là mang theo sự nghi ngờ đi về phía trước.

Đoàn người tụ tập trước một dinh thự hoa lệ, trên dinh thự treo đầy lụa đỏ, hẳn là ở đây đang có việc vui.

Nguyên nhân mọi người tập trung ở đây là bởi vì nhà việc vui này giàu nứt đố đổ vách, bọn họ đang rải bạc ở cửa phủ.

Một đám người đứng ở cửa phủ, đứng đầu là người mặc hỉ phục màu đỏ, một người đàn ông khoảng năm mươi đến sáu mươi tuổi, tóc không còn bao nhiêu, cái bụng thì tròn vo.

Quản gia đứng cạnh hắn nâng cái mâm lớn trên tay lên: “Hôm nay là ngày vui của lão gia nhà chúng ta, cho nên cũng muốn cùng mọi người náo nhiệt một chút, số tiền bạc này, ai cướp chính là của người đó!”

Nói xong, quản gia giơ tay lên hất hết số bạc trong mâm xuống mặt đất.

Khanh Linh số tiền, hiện tại nàng cũng xem là người có tiền, chưa từng thấy người nào vung tiền như thế.

Dân chúng chung quanh vây lại như ong vỡ tổ, vừa đẩy vừa giẫm, vẻ mặt vô cùng vui sướng.

Khanh Linh bị đám người chen chúc đẩy lên, thấy cái tên gọi là lão gia kia đang híp mắt chằm chằm đám người phía dưới, có vẻ hắn rất hưởng thụ thứ khoái cảm này.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...