Kim Chủ Thất Tình [...] – Chương 1

Gần đây kim chủ thất , ngày nào cũng lên hỏi trên mạng:

【Dạo mấy ngày gần đây ấy cứ thở dài, chẳng lẽ là do biểu hiện của tôi quá tệ? Có nên tập gym nhiều hơn không?】

【Cô ấy cứ điện thoại rồi , chẳng lẽ bên ngoài có “cún con” rồi?】

【Biểu hiện của một người phụ nữ khi không còn là gì? Tôi nên sao đây?】

Tôi bực bội trả lời: 【Tôi cũng sẽ giống , đi khắp nơi hỏi.】

Giây tiếp theo, trong phòng việc vang lên tiếng khóc gào như ấm nước sôi bị bật nắp.

01

Kim chủ của tôi – Chu Độ – mới thất .

Tôi giả vờ như không nghe thấy, tiếp tục tranh thủ tiêu tiền của ấy điên cuồng.

Gần đây Chu Độ vừa phải lòng một ngay từ cái đầu tiên, vì thế ngày nào cũng dậy sớm về muộn.

Với ngoại hình như mô hình 3D sống, tài sản kếch xù, địa vị xã hội ngút trời, ta mà muốn theo đuổi ai thì chẳng khác gì trở bàn tay.

Tôi giờ đang đối mặt với nguy cơ thất nghiệp bất cứ lúc nào.

Thời buổi này khó kiếm việc, chỉ cần nốt vụ này với Chu Độ là tôi có thể gom đủ tám mươi triệu, rút khỏi cái mối quan hệ tay ba phức tạp này rồi.

Tôi đếm lại số dư trong tài khoản, không kìm mà nhe răng toe toét.

“Lại đang ngắm ta à?”

Ngẩng đầu lên, liền bắt gặp ánh mắt u ám của Chu Độ từ trên lầu xuống.

Anh ta vai rộng chân dài, ngũ quan sâu sắc, làn da trắng lạnh, dưới đuôi mắt phải có một nốt ruồi đỏ như chu sa – vừa cấm dục vừa gợi cảm đến mức khiến người ta tim đập thình thịch.

Đôi mắt ta vừa mới khóc, đuôi mắt còn hơi đỏ ửng, bộ vest đặt may trên người còn đẹp hơn cả người mẫu hàng đầu ở hội quán.

Tôi hoàn toàn không thể rời mắt.

“À… ừ.”

Giọng Chu Độ trầm thấp mang theo chút mũi nghẹn ngào.

“Anh ta khiến em thích đến sao?”

Anh là… tiền hả?

“Đương nhiên rồi, ai mà không thích chứ?”

Tôi còn bổ sung: “Phải gọi là mê chết đi ấy.”

Mắt Chu Độ như đỏ hơn nữa.

Anh ta im lặng.

Rồi bỗng rút điện thoại chuyển khoản cho tôi.

“Giờ thì sao?”

Tôi số dư tài khoản cứ tăng vọt.

Lập tức nịnh nọt, đổi giọng nhanh như chớp:

“Dĩ nhiên là rồi, bảo bối dấu của em.”

Chu Độ lúc này mới hài lòng.

Anh bước xuống lầu, ngồi sát bên cạnh tôi.

Chu Độ mím môi, kéo tay tôi nhét vào trong áo ấy.

Cảm giác nóng ấm, rắn chắc đến rõ ràng khiến tôi không nhịn mà vuốt lại một lượt.

Sờ cảm rõ là ngon hơn trước.

Giọng Chu Độ trầm khàn, phần bụng dưới cũng dần nóng bừng.

“Thích không?”

Tôi nuốt nước bọt, gật gật đầu.

Tôi bị dáng vẻ này của Chu Độ dụ cho tim đập loạn cả lên.

Tôi ngẩng đầu, nắm cằm ấy rồi hôn thẳng lên môi.

Chu Độ cũng không chịu thua, lập tức đáp trả mãnh liệt.

Anh ta nắm tay tôi dẫn dắt xuống thấp hơn.

Hôn tới hôn lui, tôi bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai.

Chu Độ có uống thuốc gì không đấy?

Sao mà… sung đến trời?!

02

Tôi kiệt sức nằm bẹp trên giường, bắt đầu suy ngẫm về cuộc đời.

Lông mi của Chu Độ còn ươn ướt, bên khóe mắt vẫn đọng lại vài giọt nước nhỏ.

Ồ.

Anh ta lại không nhịn , vừa mới khóc thêm một trận nữa.

Dáng vẻ đó… cũng thật đáng thương.

Tôi gối đầu lên cánh tay rắn chắc của Chu Độ, nghĩ tới sau này dù có tiền cũng khó mà tìm một “vịt đực” chất lượng thế này, không kìm mà thở dài.

Cơ thể Chu Độ lập tức cứng đờ.

Đôi môi đẹp của ta mím chặt trong tích tắc.

Anh cúi đầu, chằm chằm vào một chỗ nào đó, gương mặt hiện lên vẻ hoài nghi nhân sinh.

Chu Độ bắt đầu chìm trong suy tư – tuyệt vọng – rồi sụp đổ.

Anh không còn ôm tôi nấn ná tứ nữa, mà đột ngột đẩy tôi ra, bước vào phòng tắm.

Tiếng nước chảy ào ào vang lên từ bên trong.

Cùng lúc đó, tiếng thông báo từ điện thoại vang lên.

Tôi vào xem tài khoản của Chu Độ, thấy vừa trả lời một bình luận của cư dân mạng:

【Tôi vừa thử loại “thần dược” có người nhắc đến trong bình luận, chẳng lẽ tuổi còn trẻ như tôi mà đã… không rồi sao?】

Có người trong bình luận đề xuất đi liệu trình ở viện chăm sóc sắc đẹp.

Chu Độ trả lời rất nhanh:

【Liệu trình đó đáng tin không?】

Tôi sợ Chu Độ bị lừa, quyết định phải lên tinh thần cho ấy.

Trong lòng tôi dâng lên một cơn chua xót: xem ra Chu Độ thật sự thích đó, đến mức dùng tôi “chuột bạch” thử thuốc.

Chu Độ tắm xong bước ra, chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm ngang hông.

Lông mày rũ xuống, cả người trông như vừa bị đả kích nặng nề.

“Bảo bối.”

“Thật ra…”

Tôi cố gắng kiểm soát ánh mắt đang bị hút chặt vào phần cơ bụng kia, khó khăn nuốt nước bọt xuống.

“Lúc nãy biểu hiện cực kỳ tuyệt vời luôn.”

Đôi mắt Chu Độ lập tức sáng rực như chó con, chỉ thiếu mỗi cái đuôi là quẫy tít thành cánh quạt.

Tôi len lén thở phào nhẹ nhõm.

Làm chim hoàng yến thật chẳng dễ dàng chút nào.

Ngay cả thể diện của kim chủ cũng phải vắt óc nghĩ cách mà giữ hộ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...