Kiếp này, tôi đã tự tay tạo ra những lần bỏ lỡ giữa tôi và Hoắc Trường Đình. Anh ta ở lại Xích Thành, tôi lại đến sa mạc Gobi. Anh ta đuổi theo đến Gobi, tôi tự nhốt mình vào cơ quan bảo mật. Lúc tôi lâm chung, anh ta quỳ ngoài phòng bệnh, chỉ cầu được gặp tôi lần cuối. Tôi không đáp lại, dùng chút sức lực cuối cùng viết xong phương trình quỹ đạo tên lửa, rồi trút hơi thở cuối cùng. Anh ta đứng trước mộ tôi, chỉ sau một đêm tóc đã bạc trắng: “Hứa Tri Vi, tại sao kiếp này em lại không cần anh nữa…”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?