1. Choang. Tiếng một vật nặng rơi xuống đất khiến tôi choàng tỉnh. Tôi dụi đôi mắt ngái ngủ của mình và bối rối đi về phía nơi phát ra âm thanh. Ánh đèn nhà bếp mờ nhạt, nhẹ nhàng chiếu lên đôi mày thanh tú của Cố Thời, khó có thể nhìn rõ biểu cảm của hắn. Tôi nhìn những mảnh thủy tinh vỡ trên sàn và cau mày. “A Thời, sao anh lại uống rượu nữa? Có chuyện gì làm anh khó chịu vậy?” Tôi cẩn thận đi vòng qua đống mảnh vụn thuỷ tinh, đến bên Cố Thời.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?