Không Quen Nuôi Sói [...] – Chương 8

Người đàn ông tự xưng là có dòng m.á.u Châu Âu và Châu Á, đang đóng quân trên một quần đảo nhỏ ở Bắc Mỹ.

Người đàn ông còn hắn ta nghiên cứu rất kỹ về văn hóa Trung Quốc, đối với người phụ nữ trung niên càng là vừa gặp đã .

Người phụ nữ trung niên nhanh chóng bị người đàn ông lai ngoại hình nổi bật, ăn hài hước này mê hoặc.

Người đàn ông càng vì bà ta, muốn kết thúc công việc đóng quân trước thời hạn, đến Trung Quốc sống cùng bà ta.

Trò lừa đảo cũng chính thức bắt đầu từ đây, người đàn ông muốn gửi tiền trợ cấp xuất ngũ từ nước ngoài về nước dưới dạng tiền mặt, bị hải quan chặn lại.

Nếu không kịp nộp tiền bảo lãnh, số tiền trợ cấp lớn này sẽ bị hải quan tịch thu.

Người đàn ông vô cùng lo lắng, người phụ nữ trung niên bị mờ mắt, nhanh chóng sập bẫy.

Sau khi vượt qua hết cửa ải này đến cửa ải khác, tiền bảo lãnh đã nộp mấy lần, mỗi lần số tiền càng lớn, cuối cùng khi người phụ nữ trung niên nhận ra mình bị lừa thì đã muộn.

Sau khi biết chuyện, tôi cũng không khỏi cảm thán, thơm đến sao?

Nhưng, đối với một người si , cách tốt nhất để thoát ra khỏi một mối là bắt đầu một mối mới.

Triệu Thanh không có bản lĩnh đó, tôi giúp nó là

Tôi nhân lúc nó say bí tỉ, dùng mã xác minh điện thoại của nó đăng ký ứng dụng hẹn hò đó.

Chọn lựa kỹ càng vài ngày, cuối cùng cũng chọn vài xinh đẹp, khả năng cao là kẻ lừa đảo.

Đều là những xinh đẹp có ngoại hình giống Tiểu Văn.

Sau đó tôi mới bật chức năng thông báo tin nhắn trên điện thoại.

Lúc đầu, khi nhận tin nhắn chào hỏi từ người tên này tên kia hay tin nhắn từ người tên nọ tên kia, Triệu Thanh đều coi là tin nhắn rác mà xóa đi.

Nhưng thông báo nhiều quá, đã khơi dậy sự tò mò của nó.

Nó tải ứng dụng về điện thoại và dùng số điện thoại để đăng nhập.

Vài tin nhắn có avatar là ảnh xinh hiện ra, Triệu Thanh nhanh chóng bị thu hút.

Không phải vì gì khác, chỉ riêng ngoại hình giống Tiểu Văn cũng đủ khiến nó ý rồi.

Triệu Thanh không còn suy sụp nữa, bắt đầu nghiện điện thoại.

Mấy ngày đầu, tôi còn có thể lén lấy điện thoại của  vào ban đêm, xem qua tiến độ.

Sau đó, nó gần như không rời điện thoại nữa.

12

Tôi không lấy điện thoại của Triệu Thanh, không biết mấy ngày nay đã phát triển đến đâu rồi.

Nhìn vẻ mặt của nó, có vẻ đã thoát ra khỏi mối trước.

Khi tôi nhắc đến Tiểu Văn trước mặt Triệu Thanh, nó đều tỏ vẻ khó chịu bảo tôi sau này đừng nhắc đến cái tên đó nữa.

Nhưng không xem lịch sử trò chuyện tôi không yên tâm, tôi không rành về internet lắm, nên đã hỏi rất nhiều cư dân mạng.

Tôi lại nhân lúc đêm khuya mò lấy điện thoại của Triệu Thanh, theo hướng dẫn của cư dân mạng nhiệt , sao lưu lịch sử trò chuyện vào email mới đăng ký của tôi.

Các cặp đôi vợ chồng thường kiểm soát điện thoại của nhau rất chặt chẽ, đề phòng đối phương.

Triệu Thanh đương nhiên sẽ không đề phòng tôi, người mẹ ruột này, quá trình diễn ra rất thuận lợi.

Tôi xem đến nửa đêm mới xem xong nội dung trò chuyện mấy ngày nay.

Không ngờ mới vài ngày mà nội dung trò chuyện đã táo bạo đến .

Trong đó có một trẻ chắc chắn là kẻ lừa đảo.

Cô ta thường xuyên đi công tác nước ngoài, còn có rất nhiều thời gian để chụp ảnh, mua sắm.

Triệu Thanh trò chuyện với ta lâu nhất, gần như từ sáng đến tối, hoàn toàn bỏ qua sự chênh lệch múi giờ.

Năng lực tài chính của không phải Triệu Thanh hiện tại có thể so sánh , nên ngay khi tiền bồi thường của công ty bảo hiểm đến, Triệu Thanh cũng bắt đầu khoe khoang sự giàu có.

Kể từ khi nó khoe khoang, Triệu Thanh gần như không trò chuyện với những khác nữa.

Triệu Thanh thường xuyên gọi video với ta vào buổi tối, tuy tôi không thấy người thật ở đầu dây bên kia, chỉ nghe giọng cũng biết rất quyến rũ.

Tiếp theo tôi không cần phải gì nữa, chỉ cần ngày nào cũng cơm bưng nước rót hầu hạ Triệu Thanh.

Sau khi nhận tiền bồi thường, Triệu Thanh càng không muốn đi tìm việc .

Tôi cũng không thúc giục con sói mắt trắng này, ngược lại còn khuyên hắn nên nghỉ ngơi điều dưỡng một thời gian.

Triệu Thanh khen tôi, tôi hiểu chuyện hơn trước rất nhiều, còn bây giờ tôi là người mẹ tốt nhất trên đời.

Tôi cúi đầu lạnh.

Nó nghĩ , thì cứ cho là đi.

Nụ trên mặt Triệu Thanh kéo dài suốt một tháng, đối phương rất kiên nhẫn.

Nó còn hộ chiếu, muốn ra nước ngoài chơi một thời gian cho khuây khỏa.

Nó đang đương lén lút sau lưng tôi, có lẽ là sợ tôi cho Tiểu Văn biết.

Tôi đã sớm không xem lịch sử trò chuyện trong email nữa, chữ quá nhỏ, nội dung lại quá phóng khoáng, mỗi lần xem tôi đều thấy hoa mắt chóng mặt.

Nhưng chẳng mấy chốc, Triệu Thanh đã ủ rũ.

Hộ chiếu của nó còn chưa kịp lấy, đã thất .

Không chỉ bị lừa , tiền cũng bị lừa sạch.

Không chỉ mất hết tiền bồi thường, nó còn tiêu hết cả tiền bán nhà.

Tôi đã ngồi cùng Triệu Thanh, khóc suốt một buổi chiều, rồi khuyên nó báo cảnh sát.

"Báo cảnh sát? Không , không thể báo cảnh sát!"

Kể từ khi tiền bồi thường bảo hiểm phê duyệt, mỗi lần gặp chuyện, nó đều từ chối báo cảnh sát.

Triệu Thanh dường như đột nhiên nhận ra điều gì đó, hung hăng đẩy tôi một cái.

"Sao mẹ không ngăn con lại! Sao mẹ lại dung túng cho con! Trước đây mẹ không như ! Mẹ còn là mẹ ruột của con nữa sao?"

Hừ, trước đó còn tôi trở nên thấu hiểu, là người mẹ tốt nhất trên đời cơ mà!

Giờ bị lừa rồi, lại quay sang trách tôi?

"Từ lúc con muốn c.h.ế.t mẹ, mẹ đã không còn là mẹ ruột của con nữa rồi. Tình nghĩa mẹ con chúng ta, đến đây là chấm dứt."

Hành lý của tôi đã thu dọn từ lâu, rời khỏi đây, tôi sẽ hoàn toàn cắt đứt liên lạc với Triệu Thanh.

Về sau Triệu Thanh ra sao, tôi không muốn quan tâm nữa.

13

Đã lâu không có tin tức gì về Triệu Thanh, tôi cũng quen với cuộc sống không còn bị con cái ràng buộc.

Tôi bán hết những tài sản có thể bán, còn thi lấy bằng lái xe, mua xe.

Núi sông tươi đẹp của đất nước, tôi chưa từng đi ra ngoài ngắm .

Mấy chục năm trước, tôi đều sống vì người khác.

Lần này, cuối cùng cũng có thể sống cho chính mình rồi!

Hôm nay, tôi đang ở trên đỉnh núi chờ đợi bình minh.

Bất ngờ nhận điện thoại của Triệu Thanh.

Trong điện thoại, nó khóc lóc với tôi:

"Mẹ, mẹ có thể về thăm con một lần không? Mẹ, hãy nấu cho con một bữa cơm cuối cùng nữa đi, con nhớ hương vị của mẹ!"

Hóa ra, sau đó nó cũng không đi tìm việc nữa, mà bán căn hộ cưới đi.

Tiền bán nhà cũng nướng sạch, nó đành quay về căn nhà cũ của chồng cũ sống qua ngày.

Họ hàng bên chồng cũ không ưa nó, cuộc sống của nó rất khó khăn.

Tiêu hết đồng tiền cuối cùng, nó mới nhớ đến tôi, người mẹ này.

Nhưng không còn ánh hào quang của mẹ, tôi tỉnh táo hơn rất nhiều.

"Triệu Thanh, con thật sự muốn ăn bữa cơm cuối cùng do mẹ nấu sao? Tính ra thì, bảo hiểm tai nạn mà con mua cho mẹ, sắp hết hạn rồi đấy!"

Tiếng khóc ở đầu dây bên kia im bặt, tiếp theo là tiếng chửi rủa của Triệu Thanh.

Tôi cúp máy, chặn số nó.

Số điện thoại này đã dùng quá lâu rồi, cũng đến lúc nên đổi số mới thôi.

(Hết)
 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...