[Cục cưng Giang Dục đến đây với chị, chị không chê cục cưng nè]
[Không biết mặt trăng của Giang Dục là thần thánh phương nào? Giang Dục của chúng tôi hoàn hảo như , còn chỗ nào để chê mà nỡ từ chối]
[Mọi người còn nhớ không? Mặt trăng cũng từng xuất hiện trong bản ca đầu tiên của Giang Dục. Có phải là cùng một người không?]
[Ai nhẫn tâm để Giang Dục đợi chờ biết bao nhiêu năm mà còn nỡ lòng từ chối luôn trời?]
[Giang Dục đúng là thiếu niên si ngây thơ trong truyền thuyết rồi]
Fan của Giang Dục đang điên cuồng tìm kiếm tung tích người Giang Dục ví là ánh trăng. Tôi chột dạ, theo lí mà ánh trăng chắc chắn không phải là tôi, trước đây tôi không quen biết Giang Dục. Nhưng gần đây hình như chỉ có tôi tổn thương trái tim mong manh của ấy. Giờ tôi chỉ có thể tự dối lòng bản thân không phải ánh trăng độc ác đã để Giang Dục chờ đợi lâu nay, còn nhẫn tâm từ chối ấy.
"Tống Thời Sênh, là cưng đúng không? Sao cưng nỡ đá Giang Dục?” Lâm Duyệt nhào đến trước mặt tôi, tôi dò xét.
"Chị vớ vẩn gì thế? Em quen người ta lúc nào mà chị em đá người ta?”
Tôi vội liếc mắt đi chỗ khác, không dám vào mắt Lâm Duyệt, chị ấy có thể phân biệt tôi có dối hay không. Lâm Duyệt không bỏ qua, quyết tâm lấy lại công bằng cho idol của mình: "Đừng chối, đêm đó chị tận mắt thấy hai người hôn nhau, em còn cho cậu ấy vào phòng. Đó là đêm chúng ta đi bar quẩy banh nóc, sáng hôm sau chị còn thấy cậu ấy bưng bữa sáng vào phòng em. Nam thanh nữ tú ở trong phòng suốt đêm, sáng ra còn đi lấy đồ ăn sáng cho em, em chối nữa đi.”
Thấy tôi không còn đường chối cãi, Lâm Duyệt sốt sắng khuyên nhủ tôi: "Cưng à, Thời Sênh à, hay là em dỗ Giang Dục một chút đi, chị đã lâu không ăn đồ bổ, eo đã giảm mất 2cm rồi nè.”
8.
Lâm Duyệt còn đang thuyết phục tôi thì Chu Việt đi đến, mới hai tháng không gặp mà trông hắn ta hốc hác xuống sắc đến tội. Nghe mẹ tôi kể lại, Thẩm Dao từ ngày hóa trị càng ngày càng nóng tính, ta từ chối bảo mẫu và điều dưỡng chăm sóc, chỉ cho Chu Việt tới gần.
Từ hồi scandal đợt đám cưới tới giờ, công ty nhà Chu Việt cũng bị ảnh hưởng rất lớn. Vừa lo việc kinh doanh vừa phải chăm sóc vợ bệnh nặng từng li từng tí hắn ta sức cùng lực kiệt, hai vợ chồng từng vì việc này cãi nhau một trận Thẩm Dao tức giận đến mức bỏ nhà đi.
“Thời Sênh, Dao Dao muốn gặp em.”
Lâm Duyệt che trước mặt tôi, khinh thường Chu Việt và chuyện bằng giọng điệu mỉa mai: "Ai dô, tôi cứ tưởng là ai, thì ra là tổng giám đốc Chu Việt. Sao nè, không đưa vợ mới cưới đi hưởng tuần trăng mật mà đến tìm Thời Sênh nhà tôi gì? Không sợ bà xã ghen à?”
Chu Việt phớt lờ Lâm Duyệt, chằm chằm vào mắt tôi: “Anh biết em vẫn còn tức giận, bệnh của Dao Dao đã trở nên nghiêm trọng. Cô ấy chỉ muốn gặp em trước lúc ra đi.”
Chu Việt Thẩm Dao đã đến Giang Thành để xin tôi tha thứ do khí hậu không hợp nên bệnh mới mất kiểm soát và trở nặng. Tôi thật sự không biết hai người này bị gì, sao cứ thích đem tôi ra lý do.
“Vợ c..hết hay không thì liên quan gì đến tôi? Cũng không có việc gì cần phải gặp mặt nhau. Tôi không đi.”
"Thời Sênh, không trách em vì đoạn video hôm đám cưới, biết em chỉ đang ghen. Anh với Dao Dao chỉ tổ chức hôn lễ mà không đăng ký kết hôn, với ấy chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, vẫn sẽ cưới em. Chỉ có em mới là vợ .”
Thiệt Chu Việt tôi cảm thấy ghê tởm, trước đây khi còn , ta muốn cưới tôi đã tôi rất hạnh phúc, vui vẻ đến mức muốn chia sẻ cho cả thế giới biết; bây giờ thì tôi chỉ cảm thấy đầu óc tôi lúc đó có vấn đề, người đàn ông trước mắt có điểm nào tốt để tôi say mê suốt mười năm trời thế nhỉ?
Giả dụ như tôi có quay lại với Chu Việt đi nữa, cảm của chúng tôi cũng đã có vết nứt, cái c..hết từ rất trẻ của Thẩm Dao chỉ để lại những kí ức tốt đẹp nhất về ta cho Chu Việt. Người sống không bao giờ chiến thắng người c..hết kí ức tô điểm cả. Nhưng c..hết đi rồi thật sự chẳng còn gì cả, một khi không còn người nhớ đến thì thật sự đã biến mất khỏi thế giới này.
Nhưng ai lại muốn quay lại với Chu Việt chứ. Tôi là tôi chê.
Bạn thấy sao?