Không Phải Vợ Của [...] – Chương 3

--------

 

Đúng , tôi từng coi Thẩm Dao là thân nhất của mình, đoạn thời gian đó mối quan hệ của chúng tôi khăng khít đến nỗi không thể tách rời. Thẩm Dao biết hết tất cả mọi bí mật của tôi, luôn cổ vũ và chủ quân sư cho tôi. Chúng tôi đã cùng nhau thảo luận và phân tích tất cả từ thói quen đến sở thích của Chu Việt. Đến kế hoạch tỏ với Chu Việt cũng là ta cổ vũ tôi. Đêm đó, sau khi dùng hết can đảm, thứ tôi nhận lại là Chu Việt lớn tiếng thông báo đang đương cùng Thẩm Dao.

 

 Ôi nghe tin như sét đánh ngang tai. Tôi cứng đờ cả người, ngơ ngác Thẩm Dao, cố chấp tìm kiếm một câu trả lời từ người tôi tin tưởng nhất. Nhưng ta không ngừng khóc, ra vẻ đau khổ và hối lỗi với tôi rằng ta có lỗi với tôi và ta không cố ý . Cô ta không thể khống chế cảm của mình và Chu Việt chỉ coi tôi là em , ta chỉ thích Thẩm Dao và đã theo đuổi ta. Khi Thẩm Dao nắm lấy tay tôi, hai mắt đẫm lệ cầu mong nhận sự chúc phúc của tôi, lúc đó tôi đang cố gắng kìm nước mắt lại, với đôi môi run rẩy tôi chợt nhận ra tôi như một hề lung tung nhảy nhót, trò cho bọn họ bấy lâu nay.

--------

Trở về từ những hồi ức, Chu Việt đang tiến về phía tôi giơ tay muốn ôm tôi, dường như cuối cùng ta cũng đã thấy đôi mắt ầng ậng nước của tôi và nhận ra những gì ta vừa có thể đã tổn thương tôi.

 

Vô thức tránh khỏi ta, tôi vô va vào cạnh bàn khiến chân mình đau nhói. Một giọt nước mắt rơi xuống, nỗi đau đó chưa bằng 1/10 nỗi đau trong lòng. Chu Việt tôi đầy thất vọng.

 

“Thời Sênh, em đã đồng ý lời cầu hôn của , em đang mê sảng gì ?”

 

“Thời Sênh, cho mình mượn ấy đi, chỉ ba tháng thôi, ba tháng sau mình sẽ trả lại ấy cho cậu mà…”

 

Nhìn Thẩm Dao đang khóc lóc cầu xin tôi và Chu Việt đang vừa đau khổ vì Thẩm Dao vừa thất vọng về tôi trước mặt. Tôi chợt cảm thấy bản thân tội lỗi ngập trời, là kẻ độc ác chia cắt đôi uyên ương số khổ trước mặt. Hít một hơi thật sâu, tôi chợt nhận ra trái tim mình không còn đau vì hai người trước mặt nữa.

 

Mười năm thầm và đồng hành của tôi cũng không bằng một câu em đã trở lại của Thẩm Dao.

 

"Không cần như , Tống Thời Sênh tôi không thiếu đàn ông đến nỗi phải tranh giành với người sắp c..hết. Hai người phải ở bên nhau đến thiên trường địa cửu. Tôi chúc phúc hai người”

 

[Bạn đang đọc Không phải vợ edit và đăng tại Nhân Trí page, nếu thấy xuất hiện ở nơi khác nghĩa là đã bị reup trộm]

 

4.

 

Ngày hôm sau, tôi trực tiếp thông báo với gia đình cùng bè chuyện hủy đám cưới do Chu Việt đã người khác. Tôi hủy khách sạn và vé máy bay chuẩn bị cho tuần trăng mật, nhanh chóng dọn khỏi nhà tân hôn của Chu Việt và tôi. Còn chiếc váy cưới, cứ để Chu Việt tuỳ ý xử lý. Nghe Chu Việt bị gia đình, còn gia pháp hầu hạ, đánh cho nằm trên giường vài ngày.

 

Rất nhiều người nghe tin đã an ủi tôi, nối khố của Chu Việt cũng gọi điện để thuyết phục tôi: “Chị dâu, Việt chỉ là nhất thời , bao nhiêu năm qua chúng ta đều biết chị thương Việt, ảnh chỉ đang thương con bé kia sắp c..hết mà thôi…”

 

Tất cả mọi người xung quanh tôi đều biết tôi Chu Việt như thế nào, Chu Việt lại chưa từng trân trọng cảm đó. Nghe tin tôi hủy đám cưới, Lâm Duyệt - quản lý của tôi mừng đến nỗi muốn đốt pháo chúc mừng, đến sái cả quai hàm luôn rồi.

“Chị biết mà, tên Chu Việt đó không đáng tin, trước sau gì cũng có ngày này mà. Em còn trẻ trung lại xinh đẹp, tại sao không bao nhiêu em trai đẹp trai ngời ngời ngoài kia lại chỉ thấy mỗi cái tên Chu Việt vừa già vừa xấu, đầu óc lại có vấn đề đó đến tận mượi năm. Thật là, phí hết cả thanh xuân rồi.”

 

Lâm Duyệt vừa lải nhải vừa đưa kịch bản cho tôi xem, một đạo diễn nổi tiếng đã mời tôi thử vai nữ chính trong một bộ phim truyền hình sắp quay. Đọc lướt qua thấy cốt truyện khá hay, tiết đan xen tuyến cảm tinh tế, không bị quá lố hay nhạt nhòa, tôi muốn thử sức mình. Một phần bộ phim quay ở Giang Thành, đó là một thành phố biển, cảnh sắc rất tuyệt, tôi có thể vừa quay vừa nghỉ ngơi một chút.

 

Ngày các diễn viên đến để thử vai, cả khán phòng đang im ắng bỗng trở nên ồn ào. Sau một hồi hóng hớt, Lâm Duyệt trở về vừa kích vừa vui sướng hét toáng lên.

 

“Là Giang Dục, OMG! Đoàn phim lại có thể mời Giang Dục hát ca khúc chủ đề phim. Thời Sênh, đỡ lấy chị, chị đang nằm mơ phải không? Aaaaaaaaa!!!!!!”

 

Tôi trợn trắng mắt. Tự hỏi thiếu nữ cuồng si trước mặt có phải chị quản lý tháo vát nhanh nhẹn có chút lải nhải của mình không. Lâm Duyệt nắm tay tôi đung đưa, mắt trái mê trai mắt phải truy tìm bóng dáng trai đẹp, thề phải tìm thấy Giang Dục sớm nhất.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...