[FULL] Kiếm Xuất Hồng Mông
Tác giả: Thánh Hỏa Miêu Miêu Giáo
Edit: Yêu Phi
☆⋆꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷꒦꒷‧★
Sau tám năm theo đuổi Sở Kỳ, khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng ta sắp thành công, thì hắn ta lại đem lòng nữ chính.
Nữ chính bị thương, hắn ta lấy đi tiên thảo ta dùng để chữa bệnh cho nàng.
Nữ chính sắp chết, hắn ta cầu xin ta đổi máu với nàng.
Ta mất tích, ta lại trở thành điều cấm kỵ của hắn ta, khiến hắn ta hoàn toàn mất kiểm soát.
Sau đó, hắn ta mang theo một trái tim chân thành quỳ xuống hỏi ta có thể tha thứ cho hắn ta không.
Hắn ta : "Muội là nương mà ta cưng chiều từ bé, nếu muội từ bỏ ta để thích người khác, ta sẽ chết mất."
Ta ồ lên một tiếng: "Vậy thì huynh cứ chết đi."
1
Khi Sở Kỳ đưa nữ chính Liễu Tư Mộng trở về Hồng Mông Sơn, đúng vào ngày sinh thần của ta.
Nghe hắn ta vừa về đã đi xin phép chưởng môn bàn chuyện hôn sự, các đệ tử trong sưu môn đều tò mò chạy đến vây xem, tiện thể trêu chọc ta.
"Không xong rồi, tiểu sư muội của chúng ta sắp lấy chồng rồi!"
"Chúc mừng tiểu sư muội, khổ công tám năm, cuối cùng cũng sắp thành chính quả."
"Ta đã rồi, Sở sư huynh rất thương tiểu sư muội, hai người họ sớm muộn gì cũng đến với nhau!"
"Hồng Mông Sơn của chúng ta sắp có hỷ sự rồi!"
Ta sờ sờ vành tai ửng đỏ, mỉm nhẹ, mặc cho họ trêu chọc.
Bởi vì cả Hồng Mông Sơn đều biết, đệ tử chân truyền của chưởng môn, Lâm Tuế, thích tứ sư huynh Sở Kỳ, đã thích tám năm rồi.
Họ cũng biết, Sở Kỳ vốn lạnh lùng với người ngoài, chỉ đặc biệt cưng chiều tiểu sư muội của mình.
Dù là nữ hiệp giang hồ hay những người theo đuổi không dứt, trừ ta ra, hắn ta chưa từng cho bất kỳ ai cơ hội đến gần hắn ta.
Vì , tất cả mọi người đều cho rằng, chúng ta sẽ là lựa chọn cuối cùng của nhau.
Kể cả... chính ta.
2
Mùa thu ở Hồng Mông Sơn, lá phong đỏ rực như lửa.
Khi thấy Sở Kỳ ở đường trừng , hắn ta đang quỳ trước mặt chưởng môn đang tức giận, lưng thẳng tắp, như đang thể hiện sự kiên định của mình.
Còn sau lưng hắn ta, có một nương hắn ta dùng khí lực che chở.
Nàng mặc một chiếc váy lụa mỏng màu hồng, trông có vẻ hơi nhút nhát, đôi mắt linh toát lên vẻ ngây thơ không vướng bụi trần.
Giống như thỏ tinh nghịch không hư hỏng thường đến kiếm ăn sau núi.
Cảnh tượng này khiến ta không khỏi nhớ đến năm xưa, khi Sở Kỳ nắm tay đưa về Hồng Mông Sơn, lúc đó ta cũng tò mò như .
Những đệ tử vừa trêu chọc ta trên đường đi đều ngơ ngác họ, vẻ mặt khó hiểu nghe chưởng môn quát mắng hắn ta.
"Ngươi thật sự muốn vì một nữ tử quen chưa đầy một tháng mà hủy hôn ước với Tuế nhi?"
"Sở Kỳ đã quyết, xin sư phụ thành toàn!"
"Hồ đồ!"
Sư phụ chưởng môn tức đến nỗi mặt mày tái mét.
Nhưng hắn ta lại dịu dàng nắm lấy tay nương sau lưng: "Tư Mộng là một nương tốt, ta không thể phụ muội ấy."
Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt thường phủ đầy sương giá ấy như mùa xuân tan chảy, mang theo sự dịu dàng quấn quýt.
Còn nương hắn ta nắm tay có vẻ không thoải mái khi bị mọi người chằm chằm, không khỏi lùi lại sau lưng hắn ta, cử chỉ tràn đầy sự dựa dẫm.
Nhị sư huynh ngồi bên cạnh họ với vẻ không hài lòng, chất vấn hắn ta: "Ngươi không muốn phụ ả ta, còn tiểu sư muội thì sao?"
Vừa dứt lời, y liếc ta với vẻ mặt phức tạp, như đang cân nhắc phản ứng của ta.
Nhưng ta đã không còn tâm trạng để đáp lại sự lo lắng và lòng tốt của y.
Bởi vì từ khi nghe thấy cái tên Liễu Tư Mộng, đầu óc ta đã trở nên hỗn loạn, sắc mặt cũng mất hết huyết sắc.
Không ngờ theo đuổi tám năm, hắn ta vẫn nữ chính.
3
Ta đến thế giới này mười năm trước.
Nhiệm vụ cầu ta phải theo đuổi Sở Kỳ.
Ta không muốn, cũng từ chối.
Nhưng sau đó, trong một lần cờ, ta bị Sở Kỳ đưa về Hồng Mông Sơn từ nghĩa trang.
Những năm tháng thanh mai trúc mã bên nhau, sự thiên vị mà mọi người đều biết, ta không tránh khỏi việc thích hắn ta.
Tình cảm của một thiếu nữ, là ánh sao trăng ẩn trong ánh mắt, ta không những người tinh ý đều nhận ra.
Những lời trêu chọc đầy thiện ý, những lời bông không vạch trần, đã tô điểm cho tất cả những khoảnh khắc của ta tại Hồng Mông Sơn.
Ta thích sư môn này, cũng cả Hồng Mông Sơn.
Vào một đêm mưa rơi tí tách, ta đã hỏi ý nghĩa của việc theo đuổi Sở Kỳ.
Nó : "Cứu nam thứ tư Sở Kỳ, tránh để hắn ta nữ chính dẫn đến bi kịch sau này."
Nhưng khi thấy Sở Kỳ đang bảo vệ Liễu Tư Mộng, giới thiệu nàng với tất cả mọi người trong sư môn, lòng ta đau nhói.
Hóa ra tất cả những điều mà mọi người đều cho là đương nhiên, cũng có thể thất bại hoàn toàn.
4
Mặt trời lặn, chim chóc về tổ.
Những người vốn thương ta đều tỏ ra thờ ơ với lời giới thiệu của hắn ta.
Không khí bỗng trở nên căng thẳng.
Liễu Tư Mộng sợ hãi kéo tay áo Sở Kỳ, lo lắng hỏi: "A Kỳ, sư môn của huynh không thích ta sao?"
Bạn thấy sao?