Không Làm Nổi Vai [...] – Chương 5

5

Bởi vì quá nhiều đồ, chỉ một mình tôi thôi thì không mang hết nên Lăng Ca gọi điện bảo tài xế Lăng gia tới, để tài xế lái xe đưa tôi về.

Đống đồ để ở hàng ghế sau nên tôi ngồi ở ghế phụ.

Hệ thống yên lặng cả buổi rốt cục không kiềm : 「Cô không đảm đương nổi vai nữ chính truyện cứu rỗi này à?」

「Cô thật sự là nữ chính truyện cứu rỗi tệ nhất mà tôi từng theo đấy!」

「Chẳng có nữ chính tốt nào bắt đùi to rồi lại còn đi khoe đâu!」

「Sao qua tay thì nội dung truyện này lệch khỏi quỹ đạo cmn luôn rồi!!」

Tôi dùng tiếng lòng yếu ớt với hệ thống:「Không phải mi Lăng Ca là đại tiểu thư ác độc muốn khó dễ tôi à?

Hệ thống trầm mặc một lát: 「Có lẽ nào ấy đã hành rồi không??」

「Ý mi là... cách khó dễ của ấy là bảo tôi đóng gói cua gạch, đưa cam và đồ ăn vặt cho tôi. Cuối cùng còn bảo tài xế đưa tôi về nhà à??」

Hệ thống không nên lời.

Tôi: "Thế thì ấy cũng khá tốt đấy!"

Hệ thống: 「...」 Tiếng mẹ đẻ tui cũng không nên lời.

Chắc là hệ thống bị tôi chọc tức rồi nên lại bắt đầu lặn mất tăm.

Tôi muốn tìm người tâm sự cũng không .

Thế nên tôi chỉ đành lấy điện thoại ra dạo vòng bè, nhấn vào đường link Tống Tri Việt chia sẻ.

[Nghèo đói là sự giàu có trên con đường phát triển của một người.]

[Rốt cuộc kết cục của kẻ tham tiền là thế nào?]

[Cảm giác đói cũng là cách duy trì lý trí...]

……

Hay lắm, ta vừa tát vào mặt tôi đấy.

Thế là tôi cũng nhiệt để lại bình luận.

Tống Tri Việt: Nghèo đói là sự giàu có trên con đường phát triển của một người.

Tôi bình luận: Thật hong O.O

Tống Tri Việt: Rốt cuộc kết cục của kẻ tham tiền là thế nào?

Tôi bình luận: Vậy cuối cùng là thế nào?

Tống Tri Việt: Cảm giác đói cũng là cách duy trì lý trí...

Tôi bình luận: Chuyện ít ai biết: Con người không ăn sẽ chế+ đó.

Một phút sau, Tống Tri Việt kéo tôi vào danh sách đen.

Vậy tôi cũng không thể không ăn cua gạch chỉ vì quan tâm đến lòng tự trọng của cậu ta .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...