Năm hai mươi bảy tuổi, gia đình bắt đầu thúc giục chuyện cưới xin. Tôi dứt khoát chia tay Lộ Ngạn, gã bạn trai mà mình đã “liếm” suốt ba năm trời, rồi khăn gói về quê xem mắt. Bạn bè hỏi tôi: “Cậu thích Lộ Ngạn như vậy, thật sự buông bỏ được sao?” Tôi cười khẩy: “Tôi đâu có ngốc, cái loại người như hắn ta ấy à, chỉ hợp để yêu đương lăng nhăng thôi, chứ cưới về thì có mà khổ cả đời à?” Đúng lúc đó, một giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên ngay bên cạnh. “Ồ, đây chính là lý do em đá anh sao?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?