Tim ta khẽ : "Lý Viễn hắn ---"
"Không hổ danh là tài nữ nổi tiếng Đại Chu, thật thông minh."
Hạ Hồng Diệp nghiến răng nghiến lợi :
"Thái y , ta dùng quá nhiều thuốc thân thể, ngày sau sợ là khó mà mang thai, cho dù có mang thai cũng khó giữ ."
Ánh mắt nàng ta sắc bén như dao, nghiến răng : "Ta vẫn luôn cho rằng ngươi là người ta sảy thai, không ngờ, thủ phạm lại chính là Bệ hạ của chúng ta."
"Hắn đề phòng ta, không phải chỉ ngày một ngày hai."
Lý Viễn ngươi không Hoàng đế thật sự là uổng phí tài năng!
Nói về sự tàn nhẫn, lật mặt vô , Lý Viễn tuyệt đối là đứng đầu!
Ta trầm giọng : "Lý Viễn thật sự là nhẫn tâm."
Vẻ mặt Hạ Hồng Diệp u ám: "Đã có cơ hội lại, ta tuyệt đối sẽ không đi vào vết xe đổ."
Nàng xoay người lại, hiếm khi có vài phần nghiêm túc, như là đã hạ quyết tâm rất lớn.
"Tạ Hoản Nhĩ, kiếp trước ta coi ngươi là kẻ thù lớn nhất, ta biết trong lòng ngươi không có Lý Viễn."
"Kiếp này, Hạ Hồng Diệp ta nghe theo ngươi sai khiến, điều kiện tiên quyết là, ngươi phải giúp ta báo thù rửa hận."
Kiếp trước, đôi chân của đệ đệ ta, còn có mạng của hài nhi chưa kịp chào đời, ta muốn cho Lý Viễn và Hạ Miên Miên nợ m.á.u phải trả bằng máu."
Lời này ra, giống như ta với Lý Viễn không có thù oán gì .
Kiếp trước, Lý Viễn ép con trai ta tạo phản, nhân cơ hội g i ế t c h ế t phụ thân và huynh trưởng ta, lúc ta c h ế t, con trai ta bị giam lỏng.
Vốn dĩ ta thua tâm phục khẩu phục, cam tâm nguyện, hiện tại ta lại có cơ hội lại, sao ta có thể bỏ qua cho tên cẩu hoàng đế Lý Viễn kia?
Ta và Hạ Hồng Diệp tâm đầu ý hợp, lập tức bắt đầu giở trò.
"Đường muội ngươi vô cùng ngu ngốc, chi bằng cứ lấy nàng ta ra khai đao trước."
Hạ Hồng Diệp nghe mỉm : "Ta Hoàng thượng sủng ái, hiện tại đường muội như ta mất mặt, ta nổi cọc một chút cũng là lẽ đương nhiên."
Nghe đàn hát đã hiểu ý, ta Hạ Hồng Diệp, ý vị thâm trường : "Ngươi phải cẩn thận một chút, nếu như Bệ hạ đau lòng trước, thì sẽ uổng công vô ích."
Hạ Hồng Diệp nhạo một tiếng: "Hắn dám sao?"
"Phụ thân ta trấn thủ Tây Bắc, Nam Man lăm le chực chờ, hiện tại chính là lúc rối ren, hắn dám vì Hạ Miên Miên mà trở mặt với ta sao?"
Cũng phải, Lý Viễn tên này, có lẽ thuộc loài rùa đen, đặc biệt có thể nhịn.
Kiếp trước, hắn có thể nhịn đến khi nhà ta sụp đổ, đệ đệ Hạ Hồng Diệp bị đánh gãy chân mới ra tay với hai chúng ta, kiếp này hắn nhất định càng có thể nhịn hơn.
Chớp mắt đã ba tháng trôi qua, Hạ Hồng Diệp đem tác phong sủng phi phát huy đến cực hạn, Miên Miên nương chịu không ít khổ cực.
Tiểu Thúy , có một ngày Hạ Bảo lâm vừa khóc vừa chạy đến trước mặt Hoàng thượng, còn chưa kịp gì, Hạ Quý phi đã tới.
Ôi chao, uyên ương bị chia cắt, thật sự là khiến người ta không nỡ thẳng.
Ta thấy Hạ Miên Miên mấy ngày nay chắc là nhịn đến cực hạn rồi, lúc thỉnh an sắc mặt rất dữ tợn.
Thấy vở kịch diễn cũng hòm hòm rồi, ta bèn sắp xếp người đi thổi gió bên tai Hạ Miên Miên.
Cách một ngày, Hạ Hồng Diệp liền với ta: "Thật sự là ngu xuẩn đến mức ta không thể nhịn nữa, cung nữ ngươi phái đi chỉ cần dụ dỗ vài câu, nàng ta liền thật sự sai người đi mua thuốc độc."
Ta hỏi nàng: "Thuốc này ngươi định tự uống sao?"
Nàng gật đầu, : "Không vào hang cọp sao bắt cọp con."
"Thân thể ngươi vốn đã không tốt, hà tất phải mạo hiểm như ."
Ta không đồng ý nàng ta: "Chi bằng thiêu hủy hang ổ, lấy độc trị độc."
Nàng ta khó hiểu : "Ngươi đừng phức tạp như , ta học ít chữ."
Ta bất đắc dĩ thở dài: "Ngươi uống thuốc độc, không chừng Lý Viễn còn có thể vì Hạ Miên Miên mà thay đổi chủ ý, chi bằng đem thuốc độc này, mượn tay Hạ Miên Miên bỏ cho người khác."
"Theo ta thấy, Thái hậu nương nương già đầu còn khỏe mạnh như , ăn chút thuốc độc cũng không sao."
Hạ Hồng Diệp nhướng mày: "Chủ ý này của ngươi tuy hay, sao để Hạ Miên Miên đi hạ độc Thái hậu?"
Ta cong môi : "Có phải hạ độc cho Thái hậu hay không không quan trọng, chỉ cần mọi người cho rằng thuốc là do nàng ta hạ là ."
Bạn thấy sao?