Không Làm Hoàng Hậu [...] – Chương 6

Bởi vì vết thương trên mặt Hạ Miên Miên, ta bèn để cho nàng ta ở yên trong cung dưỡng thương, chờ khi nào có thể gặp người khác rồi hẵng ra ngoài.

 

Hôm nay, Hạ Quý phi rốt cuộc cũng dẫn theo vị đường muội thân thiết của mình đến chỗ bản cung thỉnh an.

 

Các phi tần trong cung đều mong chờ ngày này đã lâu, ngay cả Tĩnh phi vốn là bệnh nhân lao phổi chuyển thế, ba ngày hai bữa lại bệnh cũng vội vàng chạy đến.

 

Lúc Miên Miên nương đến, các tỷ muội trong cung đều đã mong mỏi từ lâu.

 

Hạ Hồng Diệp hành lễ xong, liền đến ngồi xuống phía dưới ta, Hạ Miên Miên không biết là ngốc thật hay giả ngốc, cũng đi theo qua đó.

 

"Hạ Bảo lâm, mấy ngày nay ngươi có học hành cung quy cho tốt không?"

 

Hạ Miên Miên ngơ ngác ta không lời nào, Hải Đường nhanh trí thay nàng ta đáp lời:

 

"Bẩm Hoàng hậu Nương nương, Hạ Bảo lâm mấy ngày nay đều đang dưỡng thương, Hoàng thượng cung quy có thể đợi nàng ấy khỏi hẳn rồi học sau."

 

Ta thản nhiên liếc Hải Đường, Tiểu Thúy lập tức tiến lên cho nàng ta một cái tát:

 

"Nương nương hỏi Hạ Bảo lâm, ngươi là một nô tỳ xen mồm vào gì?"

 

Chờ Tiểu Thúy đánh người xong, ta mới thong thả : "Tiểu Thúy, bản cung đã bao nhiêu lần rồi, việc chớ nóng vội."

 

"Nô tỳ biết lỗi rồi."

 

"Thôi rồi, lui xuống đi, cẩn thận dọa sợ Hạ Bảo lâm, khiến Hoàng thượng khó xử."

 

Hải Đường quỳ trên mặt đất không dám ngẩng đầu, liên tục xin tha.

 

"Hải Đường, ngươi cũng đã đi theo Quý phi nhiều năm như , Hạ Bảo lâm không hiểu, chẳng lẽ ngươi cũng không hiểu sao?"

 

"Lát nữa tự mình xuống lĩnh ."

 

Ta xua tay: "Đưa chủ tử của ngươi đến nơi nên đến."

 

"Đã vào cung rồi, chính là tỷ muội trong nhà, có vài lời bản cung không muốn nhiều, trong lòng các ngươi phải tự hiểu rõ."

Các phi tần vội vàng đứng dậy, đồng thanh : "Hoàng hậu Nương nương dạy phải."

 

"Miễn lễ."

 

Mọi người sau khi ngồi xuống, ánh mắt nhau đầy ẩn ý, chỉ có Hạ Hồng Diệp giống như người điếc, chuyên tâm uống trà, ngay cả mí mắt cũng không thèm nâng lên.

 

Mấy ngày nay mọi người đều đang đoán, rốt cuộc Hạ Quý phi đối với vị đường muội này là có ý gì.

 

Nói là tốt, Hạ Miên Miên bị người ta đẩy lên đầu sóng ngọn gió nàng lại không một lời; là không tốt, nàng lại đem cả đại cung nữ tâm phúc nhất giao cho đường muội.

 

Cả một buổi sáng chỉ toàn nghe những lời vô bổ, nhân vật quan trọng Hạ Bảo lâm hôm nay giống như dê vào miệng cọp, bị một đám phi tần ghen ghét đố kỵ từ đầu đến chân, suýt chút nữa là khóc ngay tại chỗ.

 

Ta thấy bầu không khí gần đủ rồi, mới ám chỉ Tiểu Thúy ra mặt giải vây, để cho các phi tần giải tán.

 

"Quý phi ở lại, bản cung còn có chút chuyện muốn dặn dò ngươi."

 

Chờ mọi người giải tán gần hết, trong phòng chỉ còn lại ta và Hạ Hồng Diệp.

 

Hạ Hồng Diệp lúc này mới khẽ ra tiếng.

 

"Đường muội ta mấy ngày nay ngày cũng khóc đêm cũng khóc, Hoàng thượng đến thăm mấy lần, lần nào cũng phải giả vờ giả vịt chuyện với ta."

 

"Ta cứ như là ác phụ trong mấy vở kịch kia, chuyên chuyện chia rẽ uyên ương."

 

Lý Viễn hiện giờ thế lực chưa vững, không dám đắc tội với Hạ Hồng Diệp có cha nắm giữ trọng binh, cũng không dám khó ta xuất thân thế gia, chỉ có thể để người trong lòng chịu ấm ức.

 

Ta tự tay rót cho Hạ Hồng Diệp chén trà, cúi đầu : "Hải Đường không thể giữ lại lâu nữa."

 

Hạ Hồng Diệp lạnh: "Sao chỉ có Hải Đường?"

 

"Ngươi lần trước có thể tin tưởng Thái y, ta đã cho người mời ông ta tới bắt mạch."

 

"Ta từ nhỏ theo phụ thân luyện võ, thân thể cường tráng, ngươi đoán xem hiện tại thế nào?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...