Không Còn Là Đóa [...] – Chương 7

Tô Tình chưa bao giờ tôi thất vọng.

Với giọng điệu chanh chua, ta lớn tiếng, thu hút ánh của nhiều người: "Kiều Sanh, chị vẫn chưa từ bỏ à? Bây giờ Chu Ngôn là chồng tôi, chị muốn kẻ thứ ba sao?"

Một câu tóm gọn mối quan hệ rắc rối giữa ba người chúng tôi.

Tôi chắc chắn Chu Ngôn đang vô cùng hối hận vì không kéo kịp Tô Tình lại.

Tôi không lên tiếng, Tống Nhất Phàm thay tôi : "Tô phu nhân, đây là tiệc tối của tập đoàn Trần Thị, tốt nhất nên..."

"Cô là cái thá gì mà dạy dỗ tôi? Các người bám víu vào ông lớn nào mới dự tiệc này?"

Chu Ngôn vội bước tới kéo tay Tô Tình: "Tô Tình! Im miệng!"

Tô Tình lườm tôi một cái, vẻ mặt lại đắc ý. Tôi biết ta đang hả hê, cảm thấy mình vừa chọn đúng thời cơ để chế giễu người phụ nữ đã thua cuộc, đồng thời hạ thấp sự nghiệp của tôi.

Nhưng ta thật sự không có chút đầu óc nào.

Chưa bàn đến việc hành này mất mặt ra sao, chỉ riêng việc vạch trần chuyện Chu Ngôn ngoại đã đủ để người ta vào mặt họ.

Chưa kể, ta còn tự mắng mình và Chu Ngôn trong từng câu .

Thành thật mà , trong công việc, năng lực là trên hết, người không đủ trung thành trong cảm thì khi hợp tác cũng phải cân nhắc đôi lần.

Con người thường rộng lượng với bản thân lại khắt khe với phẩm chất của người khác.

Huống chi những lời sau đó của ta còn kinh khủng hơn. Phụ nữ đến dự tiệc là nhờ bám víu người khác? Những nữ tinh trong buổi tiệc bắt đầu ta và Chu Ngôn bằng ánh mắt khác.

Tô Tình tưởng rằng mình hạ nhục tôi, thực tế lại tự hắt nước bẩn vào người mình, ngược lại còn giúp tôi thu hút sự ý.

Sau đó, Tô Tình không xuất hiện ở buổi tiệc nữa, lại có rất nhiều người tìm đến trò chuyện, khẳng định những thành tựu của tôi.

Kết thúc một buổi tối giao lưu, khi mở điện thoại, tôi mới phát hiện màn hình ngập tràn tin nhắn từ Chu Ngôn.

Chỉ toàn là những lời xin lỗi, thậm chí trong câu chữ còn trách móc Tô Tình, rằng ta không bằng tôi.

Thật ghê tởm, Chu Ngôn. Sao bất kể ở bên ai, ta cũng không thể một lòng một dạ?

Tôi cho số mới của ta vào danh sách chặn.

Cũng may, phải cảm ơn Tô Tình đã kéo tôi khỏi vực sâu trước khi tôi hoàn toàn sa ngã, nếu không chẳng phải là "hoa nhài cắm bãi cứt trâu" sao?

Tôi chợt nhận ra, bây giờ khi nhắc đến Chu Ngôn, tôi đã không còn cảm giác đau lòng như trước nữa.

12

Khi mọi việc thuận lợi, chỉ cần thêm một chút lực là có thể cất cánh.

Những mối quan hệ mà tôi gặp gỡ trong buổi tiệc lần đó đã mang lại cho đội ngũ của tôi rất nhiều tài nguyên mới. Chúng tôi đã đứng ở một tầm cao mà trước đây không dám mơ tới.

Chỉ là, "ngôi sao may mắn" của tôi lại không nghĩ như .

Một lần nữa, Tô Tình đến chặn tôi dưới tòa nhà công ty. Sắc mặt ta rất tệ, cả người như già đi mười tuổi. Qua những lời mắng chửi của ta, tôi ghép lại những gì đã xảy ra trong cuộc sống của họ.

Tôi nghĩ, nếu thực sự có khái niệm "ngôi sao may mắn", thì Tô Tình chắc hẳn chính là ngôi sao của tôi – quét sạch kẻ tiểu nhân, mở đường mới.

Tô Tình đã sinh một bé trai, đứa bé vừa chào đời thì mẹ Chu, người từng thân thiện và hòa nhã đã thay đổi hoàn toàn, trở thành một bà mẹ chồng khó tính, luôn khó ta.

Sự nghiệp của Chu Ngôn cũng đình trệ, thậm chí có dấu hiệu thụt lùi. Anh ta đổ lỗi cho Tô Tình vì đã hoại hình ảnh của mình.

Chu Ngôn vừa hoài niệm "người cũ", vừa ghét bỏ ta, đến mức muốn ly hôn để tìm cơ hội quay lại với tôi.

Lúc Tô Tình gào thét, tôi chỉ vừa bảo vệ vừa với ta: "Cô Tô à, đừng đến tìm tôi nữa không? Yên tâm, trên đời này chỉ có không chê một người đàn ông giả vờ thâm thực ra thối nát như ta thôi."

"Tôi còn có những việc quan trọng hơn để . Tại sao nghĩ trong đầu tôi chỉ có đàn ông và ?"

"Cô tỉnh táo lại đi, chẳng lẽ trong đầu chỉ có thôi sao? Cô không thấy cuộc đời như thế quá tù túng à?"

Tô Tình ngừng hét, vẫn tức tối tôi. Ánh mắt đầy oán hận như muốn hóa thành d.a.o găm đ.â.m thẳng vào tôi.

Có một số người thật kỳ lạ.

Rõ ràng có vô hạn khả năng, lại tự giới hạn mình trên một con đường, dùng cái gọi là " " để trói buộc bản thân, cứ như ý nghĩa duy nhất của cuộc đời họ là tìm kiếm " đích thực", mất đi là mất đi mạng sống.

Tô Tình là như , mà Chu Ngôn cũng thế.

Từng có lúc tôi nghĩ rằng Chu Ngôn giống như tôi – đầy lý tưởng và hoài bão, mơ ước cùng nhau sánh bước đến thành công.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...