Không Cam Lòng Làm [...] – Chương 7

Trán ta nóng đến phát đau, thân thể lại càng ngày càng lạnh.

 

"Còn không mau tạ ơn? Ngươi không đồng ý sao?"

 

Mã quản gia đá mạnh vào giữa ngực ta, lập tức có máu trào ra từ miệng mũi ta, theo khóe miệng nhỏ xuống đất.

 

Rơi vào khế ước bán thân mà Mã quản gia ném ở trước mặt ta.

 

Đó là khế ước bán mình thông phòng cho nhà hắn.

 

Sau khi ký vào khế ước bán thân, ta sống là nô nhà bọn họ, chết cũng là ma nhà bọn họ.

 

Ta không cam lòng!

 

Thế ... Kể từ ngày bước vào phủ công chúa, ta đã là nô lệ rồi.

 

Sống chết của ta, chẳng qua là một câu của công chúa mà thôi.

 

Cha ta, nương ta cũng đều là như .

 

Chỉ có đệ đệ, vì đệ đệ...

 

"Tại sao..."

 

Ta không thể phản kháng, cắn răng công chúa.

 

"Người ta thích ngươi chính là phúc phần của ngươi."

 

Trưởng công chúa bước từng bước một đi xuống, giày thêu màu đỏ kim đá vào tay ta.

 

"Mau ấn dấu đi, đợi lát nữa con ta và nghĩa tử trên danh nghĩa kia của ta trở về, cũng đừng mất mặt."

 

Nghĩa tử, là đệ đệ ta.

 

Toàn thân ta hoàn toàn mất hết sức lực, bị người ta cưỡng ép ấn dấu tay, sau đó thì bị bịt miệng vả trói lại.

 

Ta bị kéo ra ngoài bằng cửa sau, đưa vào sân của Mã quản gia.

 

Trước mắt ta tối đen, tay chân đều bị trói.

 

Ta lòng như tro tàn, đưa đầu lưỡi vào giữa răng môi, dứt khoát cắn thật mạnh.

 

Cha, nương, đệ đệ.

 

Mọi người phải sống thật tốt.

 

Thế đạo này, sống hay chết đều khó có thể tự chủ.

 

Ít nhất ta có thể chết một cách trong sạch, mà không phải sống như một thứ đồ chơi!

 

Cắn lưỡi tự vẫn, đúng là rất đau...

 

Kiếp sau, ta sẽ không chọn cách chết như nữa.

 

"Trà Nhi, ta tới muộn rồi..."

 

Trước khi mất đi ý thức, bên tai ta vang lên giọng quen thuộc.

 

Là Ân Thố...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...