Không Cam Lòng Làm [...] – Chương 16

Sau khi ra khỏi phòng của công chúa, lòng ta như tro tàn.

 

Ân Thố vẫn còn ở trong sân, hắn thấy ta đi ra thì vội vàng tới ôm ta.

 

"Trà Nhi, mẫu thân có khó nàng hay không?"

 

Ánh mắt hắn tràn đầy lo lắng, thấy trâm cài trên mái tóc ta mới thả lỏng nở nụ .

 

"Trâm vàng này là của hồi môn của mẫu thân, bà từng thứ này chỉ tặng cho con dâu thôi."

 

Ta không lên tiếng đáp lại, khi công chúa cài trâm lên búi tóc của ta có : "Sau này hãy ngoan ngoãn người của phủ công chúa, ta còn có thể để ngươi sống tạm. Nếu không, ta không ngại bãi tha ma nhiều thêm ba cái thi thể."

 

Ba cái thi thể: ta, cha ta, đệ đệ ta.

 

Thi thể của nương ta, công chúa cho thể diện, dựa theo nghi thức của quyến thuộc mà an táng.

 

Về việc giữ thể diện, công chúa rất tốt.

 

"Ân Thố, nương ta là trong sạch, những thứ kia... bà ấy bị ..."

 

"Ta biết, Trà Nhi, ta đều biết."

 

Hắn ôm ta, trong giọng tràn đầy đau lòng, nhẹ nhàng trấn an ta.

 

"Ân Thố, nếu tìm ra người nương của ta, chàng sẽ sao?"

 

"Ta sẽ đem người kia ra công lý, đòi lại công bằng cho nàng và nương của nàng."

 

"Nếu người nọ, là hoàng thân quý tộc thì sao ?"

 

"Trà Nhi, chớ nghĩ bậy, hoàng thân quý tộc việc sẽ không khó coi như ..."

Ta không lên tiếng đáp lại

Chính hắn cũng là hoàng thân quốc thích.

Chúng ta, vốn là người của hai thế giới.

Dù là hắn thích ta nhiều hơn nữa, này cũng không thể vượt qua sự cách biệt to lớn về giai cấp.

Hắn sẽ không hiểu, một câu của bọn họ là có thể đoạt mạng chúng ta.

Hắn cũng không hiểu, chuyện dễ dàng trong mắt họ, đối với chúng ta lại khó như lên trời.

Hắn sẽ không tin có người vì nương ta, vẽ tranh xuân cung* của nàng, hắn sẽ chỉ cảm thấy là nương ta chọc phải người nào không nên dây vào mà thôi.

*tranh, ảnh khỏa thân, người lớn.

Hắn càng sẽ không tin, người nọ là mẫu thân hắn.

Ta nhớ cha, nhớ đệ đệ.

"Ân Thố, ta nhớ cha, nhớ Trường Tạ."

 “Được, ta sẽ đón họ trở lại."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...