7
Nhìn thấy thanh kiếm mềm của sư tỷ sắp đâm vào ngực ta.
Ta căn bản không kịp né tránh.
Sư tôn vốn đã cưng chiều sư tỷ, các sư huynh đệ khác càng không thể vì ta mà chống đối sư tỷ.
Người có thể đỡ kiếm này của sư tỷ, chỉ có mình ta.
Chỉ là, gần như cùng lúc——
Một tu mạnh mẽ và một cái đuôi Giao đồng thời ra tay, nhanh hơn ta một bước chắn trước mặt ta.
Giúp ta đỡ chiêu tấn công dồn lực này của sư tỷ.
Sư tỷ bị tu và đuôi Giao đột ngột xuất hiện liên thủ chặn lại, bị hất văng ra xa, phải lui về sau mấy bước mới đứng vững .
Sư tỷ vốn đã tức giận, lúc này lại bị ta bẽ mặt trước mặt nhiều đệ tử tông môn khác như .
Sư tỷ đương nhiên càng không thể bỏ qua cho ta.
"Con Huyền Giao vô dụng này, ngươi thật sự muốn vì tiện nhân này mà chống đối ta sao?"
Sư tỷ trừng mắt , ngữ khí hung dữ.
Huyền Giao ở bên cạnh ta liền hướng ta cầu cứu.
Ta biết, hắn đang đợi một lời hứa của ta.
Chỉ cần ta đồng ý, chắc hẳn sư tôn cũng sẽ không cố ý khó hắn và ta.
Nhưng hắn đã nghĩ sai rồi.
Sư tôn tuyệt đối sẽ không đứng về phía kẻ vô dụng.
Huống hồ, Huyền Giao đã là của sư tỷ rồi, có liên quan gì đến ta nữa?
Chỉ là, khi ta vừa định mở miệng cho Huyền Giao sự thật này.
Mị Ma bên cạnh lại nhanh hơn ta một bước giữ ta lại.
Hắn nhướng mày Huyền Giao, vẻ mặt khinh thường:
"Ngươi là của nữ nhân điên kia, còn ở lại đây gì?
"Chẳng lẽ, muốn ta thay chủ nhân dọn dẹp môn hộ sao?"
Mị Ma ra những lời ta muốn .
Huyền Giao ánh mắt kiên quyết của ta, lập tức hiểu ra.
Ánh mắt nặng nề của hắn lại lần nữa rơi vào ta:
"Tỷ tỷ, tỷ thật sự không cần ta nữa sao?"
Đây hẳn là lần cuối cùng Huyền Giao xác nhận với ta.
Ta lập tức lắc đầu với hắn:
"Kiếp trước nuôi ngươi thật sự quá đau khổ, ta quyết định, đổi một thú thử xem."
Huyền Giao có thể hiểu hàm ý trong lời của ta.
Dù sao, hắn cũng đã trọng sinh.
Nếu không, hắn cũng sẽ không kiên quyết muốn ở lại bên cạnh ta giả giả ý như bây giờ.
Không có Hóa Long Châu và sự khổ tâm mưu đồ của ta.
Hắn, một con Huyền Giao nho nhỏ, thì tính là gì?
Quả nhiên, không lâu sau.
Huyền Giao vốn còn thâm , lập tức trừng mắt ta.
Vẻ mặt chán ghét khinh thường đến cực điểm:
"Nếu ngươi bất nhân, thì cũng đừng trách ta bất nghĩa!"
Nói xong, Huyền Giao lập tức chấp nhận khế ước của sư tỷ.
Sư tỷ đương nhiên là muốn trả thù ta.
Nhưng vì nghĩa, sư tôn đã đứng ra ngăn cản sư tỷ.
Nhưng lại ngầm cho phép nàng ta ở Đại hội Tông môn ba ngày sau, đòi lại công bằng từ ta!
Trước khi đi, sư tỷ còn cố ý đến cảnh cáo và chế nhạo ta:
"Sư muội, ba ngày sau, chính là lúc ngươi cúi đầu cầu xin ta tha cho đấy!"
Huyền Giao bên cạnh nàng ta càng lúc này càng mắng nhiếc ta thậm tệ:
"Chỉ với loại phế vật vô dụng như ngươi, ta còn chướng mắt!"
8
Kiếp trước, do có sự phản hồi vô hạn từ việc Huyền Giao hóa rồng nên tiên lực của ta tăng mạnh, thể chất cũng thăng hoa.
Cuối cùng ở Đại hội Tông môn, chỉ một kiếm đã đánh bại sư tỷ.
Nhưng bây giờ, Huyền Giao không còn là của ta nữa.
Còn Mị Ma đã ký kết với ta.
Không chỉ không thể hoàn toàn phản hồi tích cực cho ta, mà hình như hắn cũng không thể dễ dàng sử dụng Hóa Long Châu.
Điều này có nghĩa là, ta rất có thể sẽ thua sư tỷ ở Đại hội Tông môn.
Đặc biệt là, sư tỷ vốn đã có tư chất thông minh, thể chất cũng cao hơn ta một bậc.
Thêm vào đó, lần ký kết thú trước, sư tỷ đã bị mất mặt.
Lần này, sư tỷ sẽ đòi lại tất cả trên người ta.
Có thể thấy, cảnh của ta không mấy lạc quan.
Mị Ma lại nhân lúc ta đang chuyên tâm tu luyện.
Vẫn cố ý quấn lấy cổ tay ta cầu xin:
"Tỷ tỷ."
Mị Ma đang đỏ hoe đôi mắt, bộ dạng đáng thương.
Nhưng ta lại không có tâm trạng để ý đến những thứ này.
Chỉ là gỡ hết tu của hắn xuống.
Mị Ma hình như đã ra sự lo lắng của ta.
Nhưng hắn chỉ khẽ :
"Tỷ tỷ, ta cũng muốn giúp tỷ, mà——"
Mị Ma chưa xong.
Đột nhiên một trận cuồng phong ập đến.
Suýt chút nữa đã xé ta và Mị Ma thành hai nửa.
Là Liệt Phong Cương của sư tỷ!
Ta gần như ngay lập tức cảnh giác bật dậy.
Muốn cố gắng thi triển thuật pháp đỡ đòn, lại phát hiện tiên lực của ta căn bản không đủ.
Cuối cùng vẫn là Mị Ma thay ta đỡ dư ba của thuật pháp sư tỷ.
Sư tỷ, nàng ta thật sự rất mạnh!
Sư tỷ cầm kiếm, mang theo Huyền Giao.
Cao cao tại thượng xuống ta và Mị Ma, không khỏi khẩy:
"Hừ, sư muội, ngươi vẫn chẳng có chút tiến bộ nào!
"Vậy mà còn phải dựa vào thú của mình bảo vệ, ngươi thật vô dụng!"
Lời này của sư tỷ, tuy rằng khó nghe lại là sự thật.
Ta ghi nhớ thật kỹ.
Mị Ma bên cạnh muốn chủ biện hộ cho ta, bị ta ngăn lại.
Sư tỷ liền vênh váo đắc ý, mở miệng với giọng điệu có phần ra lệnh:
"Sư muội, ta nghe ngươi có một viên Hóa Long Châu gia truyền.
"Bây giờ sư tỷ đang cần, ngươi hãy lấy ra đưa cho ta đi!"
Vừa dứt lời uy hiếp của sư tỷ.
Ta lại đột nhiên bắt gặp ánh mắt cố ý né tránh của Huyền Giao bên cạnh.
Quả nhiên là hắn !
Sư tỷ suy nghĩ vài giây, lại sợ ta sẽ không dễ dàng giao Hóa Long Châu cho nàng ta, nên cố ý dịu giọng.
Nhưng thanh kiếm Thanh Phong của nàng ta lại vừa vặn chĩa vào mạch cổ của ta:
"Sư muội, chỉ cần ngươi giao Hóa Long Châu cho ta, ta có thể không để ngươi thua quá thảm , thế nào?"
Lời này của sư tỷ, quả thật là nhảm.
Nếu ta giao Hóa Long Châu cho nàng ta, e rằng ta sẽ thua càng thảm hơn.
Ta đương nhiên không đồng ý:
"Sư tỷ, Hóa Long Châu là bảo vật của gia tộc ta, e là không thể dễ dàng giao cho tỷ!"
Sư tỷ nghe , sắc mặt lập tức sa sầm:
"Được, nếu đã , thì đừng trách sư tỷ cướp đoạt!"
Vừa dứt lời tức giận của sư tỷ.
Thanh kiếm Thanh Phong của nàng ta liền trong nháy mắt đâm về phía tử huyệt của ta.
Không chút lưu .
Bạn thấy sao?