09
Phó Yến Châu bắt đầu xuất hiện lúc ẩn lúc hiện.
Và, lại trở về vẻ lạnh lùng như trước.
Mấy ngày nay không thèm để ý đến tôi.
Gọi điện thoại báo cáo công việc cho ta, chỉ nhận một câu lạnh lùng: "Em tự xử lý."
Cũng không thấy ta ở văn phòng.
Chỉ có Chu Tấn là bận tối mắt tối mũi.
Mới có vài ngày mà tóc tai Chu Tấn đã rối bù.
Giống như xác sống bị hút hết tinh khí, vẻ mặt chán chường.
Trong giờ nghỉ ăn cơm tối tăng ca, cậu ta lững thững đến bên cạnh tôi và Tang Tang.
"Giám đốc Tống, chị Tang Tang, năm đó hai người cũng trưởng thành như thế này sao?"
Tang Tang thương cảm lắc đầu: "Những người có tỉ lệ eo hông không đẹp như chúng tôi, không có tư cách nhận cơ hội trưởng thành như ."
Tôi tự an ủi mình, ta chỉ là quá bận rộn, bận rộn thì tâm trạng sẽ không tốt.
Nếu không, ai lại vô cớ giận dỗi nhiều ngày như ?
Thật là nhỏ nhen.
Gần như đã tự an ủi bản thân.
"Ting" một tiếng, hệ thống lại một lần nữa gửi cảnh báo cho tôi.
"Đối tượng giám sát của , người dùng Phó Yến Châu, đang gọi điện tư vấn cảm."
Tôi đầy dấu chấm hỏi, ta không phải rất bận sao?
Mở livestream tư vấn đó ra.
Ảnh đại diện của người gọi, chính là mô hình người đàn ông cơ bắp trên bàn tôi.
Người dẫn chương trình đang ra sức khuyên nhủ: "Những sự thật mà , cho thấy ấy hoàn toàn không thích , ấy chỉ đang giỡn với , tôi khuyên nên dừng lại đúng lúc."
Giọng của Phó Yến Châu kích đến mức bộ đổi giọng cũng không thể che giấu .
"Cô ấy giỡn với tôi thì sao, sao ấy không giỡn với người khác? Sao ấy không giỡn với ?"
"Cô ấy giỡn với tôi chính là tôi!"
"Tôi đến đây là để cho tôi lời khuyên, không phải để phán xét, tôi là người trong cuộc, tôi tự biết phán xét chứ?"
Người dẫn chương trình: "Đúng là kẻ si , hết thuốc chữa!"
Phó Yến Châu: "Anh có cái cổ hủ, lạc hậu như mà còn người dẫn chương trình tư vấn cảm, sự nghiệp của mới là hết thuốc chữa! Tôi khuyên nên chuyển nghề kịp thời..."
Ngay sau đó, ta bị đá ra khỏi phòng livestream.
Bạn thấy sao?