Khi Tổng Tài Lạnh [...] – Chương 15

15

Tôi bị cuộc tranh cãi bất ngờ này cho choáng váng.

Chỉ cảm thấy toàn thân vô lực.

Một lúc lâu sau, tôi thẳng người dậy, thẳng vào mắt Phó Yến Châu.

"Anh đã biết rồi, chúng ta rõ luôn đi."

Tôi lấy trong túi ra hai văn kiện, đưa cho Phó Yến Châu.

Phó Yến Châu dường như chưa chuẩn bị tâm lý, đồng tử rung lên, miệng lắp bắp:

"Lý Lý... em định ly hôn với sao?”

“Không phải, chúng ta cũng chưa kết hôn mà!"

Anh ta run rẩy mở văn kiện ra.

Tôi bình tĩnh : "Vốn định hoàn thành công việc đang rồi mới với .”

“Hôm nay đã thành ra thế này rồi, thì, Phó tổng, tôi chính thức nộp đơn xin từ chức."

Phó Yến Châu văn kiện, dường như không thể nào đọc những chữ trên đó.

Chỉ đi lại mấy chữ lớn.

"Đơn xin từ chức".

Tôi : "Tôi đã chuyện với Tổng giám đốc Hứa rồi, sau khi rời khỏi Trác Dực, tôi sẽ đến việc tại tập đoàn Bắc Đức.”

“Yên tâm, tôi chỉ rời đi thôi, đồ của Trác Dực tôi sẽ không mang đi chút nào, tuy là cùng ngành, tự dựa vào bản lĩnh của mỗi người, Tổng giám đốc Hứa cũng không phải loại người hèn hạ."

Phó Yến Châu chằm chằm vào đơn xin từ chức một lúc.

Anh ta chậm rãi ngẩng đầu lên, vẻ mặt suy sụp và hèn mọn.

"Cuối cùng em vẫn chọn hắn ta...”

“Vậy sau này, chúng ta coi như quan hệ gì, người dưng? Hay là đối thủ cạnh tranh?"

Tôi sững người.

là gì, tôi nghỉ việc rồi, không định tiếp tục qua lại với tôi nữa sao?"

Phó Yến Châu đầy đầu dấu chấm hỏi.

Hứa Dữ An cũng vẻ mặt khó hiểu: "Làm ăn không thành còn nghĩa, ấy không việc ở công ty nữa thì không thể là của nữa sao?"

Phó Yến Châu lúc này mới hoàn hồn.

Anh ta vẻ mặt mừng rỡ: "Ý em là, em chỉ nhảy việc sang Bắc Đức, chứ không có quan hệ gì khác với hắn ta?"

"Chứ còn gì nữa? Đầu óc cả ngày nghĩ gì ?"

Tôi bực bội chọt chọt đầu ta.

"Lần trước muốn nghiêm túc hẹn hò, tôi không phải đã là quá nhanh rồi, tôi chưa chuẩn bị sẵn sàng sao?”

“Tôi đã nghĩ kỹ rồi, tôi vẫn không thể nào coi sếp của mình là người , cân bằng tốt giữa công việc và .”

“Vì , tôi quyết định nghỉ việc ở Trác Dực, chấm dứt quan hệ cấp trên cấp dưới với .”

“Như , tôi mới có thể toàn tâm toàn ý vun đắp cho mối quan hệ này."

Phó Yến Châu vừa khóc vừa : "Sao em không với sớm hơn?"

Tôi : "Vì em sợ, em sợ khi phải đối mặt với huống lựa chọn giữa nhân viên cấp dưới và , sẽ chọn nhân viên cấp dưới.”

“Dù sao, với tư cách là nhân viên cấp dưới, những năm này em đã cống hiến rất nhiều cho Trác Dực, không thể thiếu . Còn với tư cách là , còn nuôi cá khác, thiếu một mình em cũng chẳng sao."

Phó Yến Châu sững người: "Anh nào có nuôi cá khác? Ngay cả em, còn giữ không ."

"Không có ai khác nữa?"

"Không! Tuyệt đối không! Ba mươi năm cuộc đời, từ đầu đến cuối, chỉ có mình em!"

Tôi đưa tay ôm eo ta, vùi đầu vào ngực ta, như trút gánh nặng.

Rồi lại bất đắc dĩ.

"Chúng ta thật là, có chuyện gì cũng giấu trong lòng, không chịu ra."

Vòng vo tam quốc một hồi.

Hứa Dữ An mà cảm đến rơi nước mắt.

"Tôi chỉ muốn đào một nhân viên thôi mà, phải chịu tội lớn như , ai có thể thảm hơn tôi chứ!"

Phó Yến Châu đá ta một cái: "Ai bảo nhắn tin ái muội như , nào là em , nào là đến bên , sao mà không hiểu lầm ?"

Hứa Dữ An: "Làm ơn, tôi lớn lên ở nước ngoài, đó là thói quen biểu đạt của tôi không!"

Anh ta ngửa mặt lên trời thở dài:

"Hai người nhất định phải mãi mãi bên nhau, ngàn vạn lần đừng chia tay rồi lại đi người khác."

Phó Yến Châu ôm chặt tôi, khẽ nhỏ bên tai tôi:

"Nghe thấy chưa, hắn ta đang chúc chúng ta trường trường cửu cửu."

"Ừm... hôm nay hắn ta xui xẻo, chưa chắc nguyện vọng của hắn ta đã thành hiện thực."

"Đó là vì hắn ta không xem hoàng lịch."

Phó Yến Châu tôi, cưng chiều.

"Hôm nay, hỷ thần tỏa sáng, kỵ kinh doanh, hợp kết hôn."

Ngoại truyện

Tôi là một streamer đặt tên.

Trước đây, tôi thật ra là một streamer cảm.

Tiếc là thời thế thay đổi, liếm cẩu ngày càng nhiều.

Quan điểm hôn nhân “không kiêu ngạo, không tự ti” của tôi ngày càng khó phổ độ chúng sinh rồi.

Lượng khách đến phòng livestream ngày càng thưa thớt.

Bất đắc dĩ, đành phải chuyển nghề.

Mặc dù chuyển nghề, ngọn lửa chính nghĩa trong lòng tôi vẫn chưa tắt.

Tôi vẫn luôn tin rằng, liếm cẩu đến cuối cùng, rốt cuộc cũng chẳng gì.

Cho đến ngày hôm đó, có một vị khách quen thuộc ghé thăm phòng livestream, muốn tôi đặt tên cho đứa con sắp chào đời của ấy sau tám tháng nữa.

Tôi vẫn không nhớ ra đã gặp vị khách này khi nào.

Mô hình người cơ bắp trong ảnh đại diện của ta, cơ ngực to đến mức khoa trương, tôi có chút ấn tượng.

Vị khách này có tên là Ái Lý Lý, không hiểu nổi.

Chắc là có ý là " hay không " (ái lý bất lý) gì đó.

Bản thân ta cũng thật sự rất ngầu.

Vừa vào đã xin kết nối.

Tôi với ta, đặt tên không cần kết nối, cho tôi biết họ là rồi.

Nhưng ta rất cứng đầu, donate hai trăm năm mươi tệ, kiên quyết cầu kết nối.

Vì tiền, tôi đã đáp ứng cầu của ta.

Mặc dù con số này trông giống như đang chửi người khác.

Nhưng dù sao, kiếm tiền khó, nuốt phân cũng khó.

Sau khi kết nối, tôi bắt đầu chuyện với ta.

Tôi: "Xin hỏi quý danh của ? Con cái theo họ của sao?"

Ái Lý Lý: "Con là do vợ tôi sinh, tại sao phải theo họ tôi?"

Tôi thở dài.

Lại thêm một tên liếm cẩu hèn mọn nữa.

Nhưng vì hai trăm năm mươi tệ, tôi chỉ đành nhẫn nhịn mà tiếp tục.

"Vậy xin hỏi vợ họ gì?"

Đối phương lúc này mới hài lòng.

Anh ta bắt đầu : "Vợ tôi họ Tống, năm nay ba mươi hai tuổi, cực kỳ ưu tú lại xinh đẹp, trên thế giới này, sẽ không còn người vợ nào tốt hơn ấy nữa!"

Anh ta thao thao bất tuyệt khen vợ mình.

Tôi cố gắng nắm bắt một chút thông tin hữu ích từ câu chuyện của ta, tiếc là không có.

Anh ta dường như không muốn kể chuyện gì quan trọng.

Chỉ là khoe khoang thuần túy.

Tôi nhịn mười phút.

Anh ta khen xong vợ mình, lại thao thao bất tuyệt kể về chuyện của mình.

Càng kể càng hào hứng, đến cả bộ đổi giọng cũng không che giấu .

Điều này khiến tôi không thể nhịn nữa.

Mặc dù ta đã donate cho tôi hai trăm năm mươi tệ.

Nhưng tôi vẫn không kìm nén ham muốn đuổi ta ra ngoài.

Não đương thuần túy như , chắc trên đời chỉ có một mình ta.

Ơ, không đúng.

Trước đây khi tôi streamer cảm, cũng đã từng kết nối với một tên liếm cẩu không có giới hạn.

Nghĩ , tôi càng nghe càng thấy quen tai.

Những trải nghiệm ta kể, hình như giống hệt với trải nghiệm của tên liếm cẩu lúc trước?

Tôi thử hỏi: "Chúng ta trước đây, có phải đã từng gặp nhau rồi không?"

Anh ta hề hề.

"Đúng , lúc tôi theo đuổi vợ tôi, đã đến hỏi ý kiến . Lúc đó tôi không có cửa đâu, lại còn tôi hết thuốc chữa.”

“Hôm nay tôi đến là để cho biết, tôi không chỉ theo đuổi ấy, còn kết hôn rồi, may mà lúc đó không nghe lời !”

“Hơn nữa, quả nhiên streamer cảm không nổi, chuyển nghề rồi đúng không?"

ta!

Quả nhiên là ta!

Tôi đã loại người này, sẽ không có người thứ hai!

Nhưng tại sao, kết cục cuối cùng của ta lại là có tất cả mọi thứ?

Điều này không khoa học.

Tôi rất tức giận, phẫn nộ đuổi ta ra khỏi phòng livestream.

Tôi hận!

Đạo đức suy đồi!

Đàn ông đến bao giờ mới có thể ngẩng cao cái lưng cao quý của mình!

(Hết)

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...