Giới thiệu
Sau khi tôi “xử đẹp” sếp mình là Phó Yến Châu, tôi đã kiểm tra lịch sử tìm kiếm trên mạng của ta từ camera giám sát.
"Tại sao tôi lại đối xử với tôi lúc nóng lúc lạnh?"
Phía dưới có người trả lời: 【Bình nóng lạnh lúc nóng lúc lạnh là vì có người đang dùng chung nước với .】
Kể từ ngày đó, Phó Yến Châu đột nhiên bắt đầu so kè với những người đàn ông khác một cách khó hiểu.
Nạn nhân số một, thực tập sinh Tiểu Chu: "Tôi cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, tôi chỉ đưa cho giám đốc Tống một tài liệu, tự nhiên lại bị lôi vào cuộc thi."
Nạn nhân số hai, giám đốc Hứa của công ty đối thủ: "Mặc dù tôi cũng không phải là người vô tội, ta thật sự rất biến thái, rất bạo lực, rất có bệnh!"
Còn tôi thì càng thêm mờ mịt: "Không phải chứ, ai là của ta ?"
01
Gần đến giờ tan , Phó Yến Châu gửi tin nhắn: 【Đừng về khi tan , họp một chút.】
Tôi: 【Lại họp nữa à?】
Phó Yến Châu: 【Cô có ý kiến gì sao?】
Tôi bắt đầu nổi đóa: 【Tuần này họp mấy lần rồi?】
【Anh là người già neo đơn à? Buổi tối không có ai bầu nên thấy đơn lắm sao?】
【Anh không có việc gì thì tôi còn có việc!】
【Tôi cầu xin đuổi việc tôi không? Tôi không phải thiếu công việc này!】
Phó Yến Châu im lặng một lúc, trả lời tôi: 【Cô có việc thì cứ về trước, đừng lúc nào cũng nhắc đến chuyện này.】
Tôi dứt khoát rời nhóm, tan .
Đúng , tan là tôi rời nhóm chat ngay.
Đến giờ việc ngày hôm sau, Phó Yến Châu sẽ đúng giờ kéo tôi vào nhóm.
Về cơ bản không cần lo lắng việc trì hoãn công việc, bởi vì ta còn gấp hơn cả tôi.
Kể từ đêm say rượu đó, ngủ với sếp của mình là Phó Yến Châu, tôi dường như mắc chứng rối loạn lưỡng cực.
Vừa đến công ty là thấy phiền.
Bạn thấy sao?