4
Đương nhiên tôi sẽ không thật sự chờ ta trở về, mà lập tức kéo theo vali rời khỏi căn nhà tôi từng coi là gia đình.
Những người giúp việc theo lệnh của Khúc Ninh muốn ngăn tôi lại, cuối cùng vẫn không dám quá phận với người đã quyết tâm rời đi như tôi.
Tôi trở về căn hộ tôi đã mua trước khi kết hôn.
Mấy ngày sau đó, tôi vẫn luôn bận rộn tìm luật sư chuẩn bị cho việc li hôn.
Sau khi nhận thỏa thuận li hôn mà luật sư gửi tới, tôi lập tức gửi cho Khúc Ninh kèm theo chứng cứ ta ngoại , ý tứ rất rõ ràng, nếu ta có thể dứt khoát kí tên, những chứng cứ này sẽ chôn vùi vĩnh viễn.
Nhà họ Khúc hào môn thế gia, nếu chuyện này bị đưa lên hot search sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến việc kinh doanh của bọn họ.
Ngày hôm sau sau khi gửi thỏa thuận li hôn đi, Khúc Ninh xuất hiện dưới lầu nhà tôi.
Chuyện tôi mua căn hộ này Khúc Ninh cũng biết, nên tôi không hề ngạc nhiên khi ta tìm tới đây.
Dưới chân ta, tàn thuốc đã sớm rơi tứ tán.
Thấy tôi đi tới, ta ngẩng đầu, hai mắt vằn đầy tơ máu, “A Hòa, về nhà với em.”
Tôi lắc đầu, “Nhà tôi ở đây, căn biệt thự đó đã không còn là nhà tôi nữa.”
Cô ta day day thái dương, phiền muộn , “Bảo bối, em biết sai rồi, còn không sao? Em hứa với , sẽ lập tức cắt đứt quan hệ với hắn, từ nay về sau không tìm đàn ông bên ngoài nữa, bè nhạo cũng không sao, chỉ cần có thể trở về với em. Anh cho em thêm một cơ hội không? Chúng ta ở bên nhau nhiều năm như , cũng không thể chỉ vì một lần em phạm sai lầm mà trực tiếp phán em tử hình chứ?”
Cô ta càng , thanh âm càng thấp, những lời cuối cùng còn mang theo ý vị cầu xin.
Tôi thở dài, “Tội gì chứ? Một chiếc bát rất thích, nó từng bị dính phân, cho dù đã sát khuẩn khử trùng sạch sẽ, còn có thể dùng nó ăn cơm không?”
Cô ta trầm mặc tôi một lát, thanh âm nhẹ nhàng kiên quyết, “A Hòa, từ bỏ đi, em sẽ không kí vào đơn li hôn. Hơn nữa, tin em, những ảnh chụp và video đó không phát tán ra đâu.”
Trước khi đi, ta còn để lại một câu, “Em chờ suy nghĩ thông suốt.”
Khúc Ninh , chuyện li hôn vẫn cứ giằng co không kết thúc, hơn nữa dường như ta đã đạt thỏa thuận với các streamer nổi tiếng, tất cả bọn họ đều từ chối chuyện công khai việc Khúc Ninh ngoại .
Tôi thử dùng tài khoản của mình đăng tải, hai giây sau đã bị xóa bài.
Tôi biết đây là tác phẩm của Khúc Ninh, không hề cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ là rất phiền.
Nếu như tạm thời không thể li hôn, tôi chỉ có thể rời khỏi thành phố này.
Nếu tôi có cơ hội đi công tác hoặc chuyển đổi cơ sở việc thì thật tốt, đáng tiếc thực tế khác tiểu thuyết rất xa, trên đời nào có chuyện tốt như vừa chia tay liền cử đi học thêm.
Mặc dù trong công ty vẫn có lời đồn đi công tác nước ngoài, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe lãnh đạo bên trên thả ra chút phong thanh gì, căn bản không thể trông cậy, tôi chỉ có thể tự tìm hướng đi cho mình.
Tôi định trở lại quê hương, trước đó phải bán căn hộ này đã.
Chỉ là khi gửi thông tin căn hộ cho bên môi giới, thời gian đầu cũng có vài người tới xem, sau đó không ai có thêm tin tức gì cả.
Căn hộ này của tôi ở vị trí không tệ, điện đường trường trạm tiện nghi, giá cả cũng rất phù hợp, nhất thời tôi không biết vấn đề nằm ở đâu.
Cho đến một ngày, người môi giới lặng lẽ hỏi tôi có phải đã đắc tội với nhân vật lớn nào không.
Hóa ra mấy vị khách trước đây đến xem nhà đều rất vừa lòng, cũng đã đề nghị kí hợp đồng, người môi giới còn chưa kịp báo cho tôi, khách đã nhắn lại không muốn mua nữa.
Người môi giới cũng biết căn phòng này tôi mua để ở, tuyệt đối không có mấy chuyện ma quỷ quái, nên mới hỏi tôi như .
Rốt cuộc tôi cũng nhận ra điểm mấu chốt.
Nhất định là do Khúc Ninh khó dễ đi.
Tôi tức giận chạy tới Khúc thị, Khúc Ninh dường như đã đoán trước tôi sẽ đến, ta ung dung nhàn nhã ngồi trên sofa văn phòng, hứng thú tôi.
Tôi lớn giọng hỏi, “Khúc Ninh, rốt cuộc muốn thế nào?”
Khúc Ninh mỉm , đứng dậy đi đến trước mặt tôi, “Đúng là không dễ dàng, cuối cùng cũng có thể thấy A Hòa hoạt bát như .”
Tôi lạnh nhạt ta, “Tôi vốn tưởng chỉ là không quản thân dưới, hóa ra còn là một kẻ điên.”
Khúc Ninh tôi sâu xa, “Chỉ cần có thể giữ lại, em có thể bất kì chuyện gì.”
Tôi tức đến bật , “Xem ra rất căm hận tôi. Rốt cuộc tôi đã gì có lỗi với , để phải hận tôi như ?”
“A Hòa, biết mà, em như cũng bởi vì quá mà thôi. Em đã nghĩ kĩ rồi, chỉ cần có thể ở bên , em có thế chấp nhận đời này sẽ không để ý đàn ông bên ngoài nữa.”
Tôi thật sự không hiểu, bây giờ những lời này còn có ý nghĩa gì.
Tôi lắc đầu, “Muộn rồi, Khúc Ninh. Hơn nữa sẽ không thay đổi .”
Cho dù ta thật sự đoạn tuyệt quan hệ với Tần Thăng, sớm muộn sau này tới khi chán nản, lúc đó sẽ xuất hiện thêm nhiều Lý Thăng, Vương Thăng khác nữa.
“Không muộn!” Cô ta kích tôi, “Em sẽ chứng minh cho thấy!”
5
Khúc Ninh cương quyết không chịu ly hôn, tôi không còn cách nào, phải trở về căn hộ của mình trước rồi tính tiếp.
Đêm hôm ấy, tôi nhận tin nhắn của Khúc Ninh, [Anh yêm tâm, em sẽ nhanh chóng chứng minh cho sự quyết tâm của em.]
Tôi chỉ coi ta đang phát điên, không trả lời, tùy tay xóa box chat.
Không ngờ chỉ vài ngày sau, tôi lại nhận tin nhắn từ một bao lạ, [Tô Hòa cảm thấy như thú vị lắm sao? Chị Ninh đã không nữa, còn mặt dày mày dạn níu kéo không chịu li hôn, đúng là đê tiện! Kẻ không mới là tiểu tam!]
Xem ra hắn đang rất tức giận, thậm chí còn không để ý đến luân lí thường nữa.
Tôi trực tiếp block số này. Nếu không phải vì tiện cho việc li hôn, có lẽ tôi cũng sớm đưa số của Khúc Ninh vào blacklist rồi.
Chỉ là tôi không ngờ, Tần Thăng lại trực tiếp tìm tới công ty tôi.
Vừa thấy hắn, tôi liền không khỏi giật mình. Khuôn mặt hắn trắng bệch, dưới mắt là quầng thâm rất đậm, đầu tóc hỗn loạn, còn đâu dáng vẻ ngây thơ xán lạn khi đi bên cạnh Khúc Ninh?
Hắn tôi chằm chằm bằng đôi mắt vằn đầy tơ máu, “Chúng ta chuyện.”
Tôi thật sự không có chuyện gì để với hắn, sợ hắn loạn sẽ ảnh hưởng tới những đồng nghiệp khác, nên vẫn quyết định cùng hắn đến quán cà phê gần đó.
Vừa ngồi xuống, hắn liền dùng ngữ điệu mệt mỏi với tôi, “Anh Tô, coi như tôi cầu xin , không thể buông tha cho chị Ninh sao? Hai người đã không còn cảm, lại vẫn chưa có con, chẳng bằng thành toàn cho tôi không tốt hơn sao?”
Tôi cau mày, “Việc này cậu nên với Khúc Ninh mới đúng. Nếu cậu có thể khuyên ta li hôn, tôi sẽ vô cùng cảm ơn cậu.”
Nếu như thì thật là nhất cử lưỡng tiện.
Nghe đến đây, khuôn mặt vốn đã tái nhợt kia lại càng thêm xám trắng. Hắn thê thảm, “Nhưng chị ấy không muốn! Mặc dù tôi rất căm ghét , tôi hiểu, thật ra là cho chị Ninh không muốn li hôn! Đều do tôi, chị ấy đưa tôi đến cuộc sống xa hoa, bảo tôi cùng tham dự các cuộc hẹn xã giao, mua nhà mua xe cho tôi, tôi đã tin tưởng địa vị của mình trong lòng chị ấy sớm vượt xa ! Nào ngờ khi tôi đề nghị chị ấy li hôn rồi kết hôn với tôi, chị ấy tập tức nổi giận, quát mắng tôi nên hiểu rõ thân phận của mình, còn tôi vĩnh viễn không thể so với ! Hai ngày trước chị Ninh tới tìm tôi sẽ cho tôi một số tiền phí chia tay, sẽ phải trả lại tất cả những gì chị ấy từng cho tôi trước đây. Tôi không muốn, chị ấy liền uy hiếp, nếu tôi không đồng ý, tôi sẽ chẳng có gì cả!”
Tôi nghe hắn mà có chút nghẹn lời, “Vì cái gì mà cậu cảm thấy Khúc Ninh sẽ nghe lời tôi? Nếu ta thật sự nghe, tôi đã sớm rời khỏi thành phố này rồi. Hơn nữa, ta đã như , cậu vẫn còn đặt hi vọng vào ta?”
Đáy mắt Tần Thăng lóe qua một tia cố chấp. Hắn nắm chặt cốc cà phê trong tay, nhỏ giọng lẩm bẩm, so với với tôi lại càng là cho chính mình, “Chị ấy còn muốn bỏ con… Không , tôi không thể để chị ấy như !”
Ồ, hóa ra còn đã có con.
Hắn nắm mạnh tay tôi, “Vì , Tô, tôi cầu xin , hãy giúp tôi đi!”
Hắn nắm rất chặt, tôi không rút tay lại , tâm tư đã sớm xoay chuyển trăm ngàn.
“Nhà họ Khúc có biết chuyện này không?”
“Bọn họ không biết. Bây giờ chị Ninh giám sát tôi rất gắt gao, tôi không có cơ hội tiếp với nhà họ Khúc.”
Đột nhiên tôi nhận một tin nhắn. Tôi dùng tay phải mở điện thoại, chính là tin của Khúc Ninh gửi tới.
[Thứ bảy tuần này có tiệc gia đình, ăn mặc chỉn chu một chút, em sẽ tới đón .]
Tôi không khỏi bật , đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.
Tôi với Tần Thăng, “Tôi có thể giúp cậu tới nhà họ Khúc, cậu phải nghe lời tôi.”
Bạn thấy sao?