Vào ngày nam thần tỏ với tôi, trên không trung bỗng xuất hiện hàng loạt dòng bình luận.
【Nam thần, đừng nữ phụ quá mức! Anh ta tỏ với ấy chẳng qua chỉ để ấy phân tâm, khiến ấy mất cơ hội tranh suất tuyển thẳng với nữ chính mà thôi.】
【Hahaha, tôi thật, nữ phụ này đúng là ngốc. Thầm nam thần bảy năm, vừa tỏ đã lập tức hóa thành kẻ mê . Thanh Hoa thành cao đẳng mất rồi.】
【Trong khi đó, nữ chính của chúng ta lại nhân cơ hội này mà tiến lên cùng học thần, ngày càng xuất sắc, một đường thẳng tiến lên đỉnh cao cuộc đời.】
Nam thần cau mày, mất kiên nhẫn: “Nhanh lên, đồng ý hay không?”
Tay tôi run lên, vô thức chỉ vào học thần bên cạnh: “Xin lỗi, tôi thích ấy.”
1
“Từ giờ em là của tôi.”
Vừa tan học buổi tối, Đoạn Hoài chặn tôi vào tường, thực hiện một cú “tựa tường” đầy bá đạo.
Cả lớp xôn xao.
“Wow, Đoạn Hoài thế mà lại thích ấy sao?”
“Không phải ta luôn thích Nguyễn Y Y à? Mấy hôm trước còn vì ấy mà khóc sống khóc chết, mà hôm nay lại đổi người?”
Đoạn Hoài siết chặt vòng vây, lực ép càng nặng hơn.
Tôi hoa mắt chóng mặt, bỗng thấy trên không trung xuất hiện những dòng chữ đen.
【Aaaaa! Đoạn Hoài, buông nữ phụ kia ra, tới tựa tường tôi đi!】
Cái gì ?
Tôi hoàn toàn mơ hồ.
B ap cai dang yeu
Ngay sau đó, nhiều bình luận khác lại tiếp tục lăn đến.
【Nam thần, đừng nữ phụ quá mức! Anh ta tỏ với ấy chẳng qua chỉ để ấy phân tâm, khiến ấy mất cơ hội tranh suất tuyển thẳng với nữ chính mà thôi.】
【Hahaha, tôi thật, nữ phụ này đúng là ngốc. Thầm nam thần bảy năm, vừa tỏ đã lập tức hóa thành kẻ mê . Thanh Hoa thành cao đẳng mất rồi!】
Tôi giật bắn người, đối diện với ánh mắt của Đoạn Hoài.
Đôi mắt ta lạnh băng, không có chút cảm nào.
Bình luận lại xuất hiện đúng lúc:
【Trong khi đó, nữ chính của chúng ta lại nhân cơ hội này mà tiến lên cùng học thần, ngày càng xuất sắc, một đường thẳng tiến lên đỉnh cao cuộc đời.】
Nguyễn Y Y khẽ cắn môi, chậm rãi bước đến bên cạnh học thần Giang Tân Bạch, vẻ mặt bi thương.
Xâu chuỗi lại mọi thứ, tôi nhận ra “nữ phụ” mà họ nhắc đến chính là tôi, còn “nữ chính” là Nguyễn Y Y.
Tim tôi bỗng thắt lại.
Tôi không ngờ, hóa ra lời tỏ của Đoạn Hoài chỉ là một màn kịch.
Lại càng không ngờ, ta vì muốn giúp Nguyễn Y Y mà sẵn sàng hủy hoại tiền đồ của tôi.
Thấy tôi im lặng, Đoạn Hoài cau mày, bực bội tặc lưỡi, sau đó mạnh mẽ nâng cằm tôi lên, ép sát hơn:
“Nhanh lên, đồng ý hay không? Tôi cho biết, bỏ qua cơ hội này thì đừng hối hận. Ngoài tôi ra, còn ai thèm tỏ với chứ?”
Tay tôi khẽ run, lý trí đã quay trở lại.
Tôi không chần chừ, dứt khoát chỉ vào Giang Tân Bạch: “Xin lỗi, tôi thích ấy!”
Cả lớp bỗng rơi vào im lặng.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Ai cũng biết tôi thầm , không, là công khai Đoạn Hoài suốt bảy năm.
Viết bài tập giúp ta, dọn vệ sinh lớp học, mỗi ngày đều mang bữa sáng cho ta.
Bây giờ, khi ta cuối cùng cũng bị tôi cảm , chịu chọn tôi , tôi còn có gì để không hài lòng nữa?
Đoạn Hoài cũng nghĩ .
Anh ta đột nhiên dùng sức, một lần nữa đẩy tôi vào tường, nghiến răng nghiến lợi:
“Tôi cảnh cáo , đừng có chơi trò lạt mềm buộc chặt với tôi. Tôi thích là ban ơn cho đấy, đừng có không biết điều!”
Thái độ giận dữ của Đoạn Hoài càng khiến tôi chắc chắn rằng, những gì bình luận đều là thật.
Anh ta tỏ với tôi không phải vì .
Mà chỉ để dọn đường cho Nguyễn Y Y.
Tôi và Nguyễn Y Y có thành tích tương đương nhau, là đối thủ cạnh tranh suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa hoặc Bắc Đại.
Mấy kỳ thi gần đây, thứ hạng của tôi luôn vượt Nguyễn Y Y, trở thành ứng cử viên sáng giá trong mắt giáo viên.
Đoạn Hoài không muốn người con mình thích bị tôi cản đường, nên đã tự mình ra tay, dùng cách này để tôi phân tâm, giúp Nguyễn Y Y giành suất tuyển thẳng.
Nghĩ đến đây, tôi dồn hết sức hét lớn:
“Đừng tự dát vàng lên mặt mình nữa, tôi không thích !”
Đoạn Hoài gầm lên: “Tôi không tin! Cô nhất định phải tôi!”
Giữa lúc giằng co, một bàn tay lạnh lẽo bất ngờ giữ chặt cổ tay Đoạn Hoài, sau đó mạnh mẽ hất ra.
“Buông ấy ra.”
Tôi ngẩng đầu lên.
Người vừa lên tiếng chẳng phải ai khác, chính là Giang Tân Bạch.
2
Đoạn Hoài đúng là có gương mặt đẹp trai, sức lực còn kém cả gà con.
Giang Tân Bạch chỉ khẽ gạt tay, khiến Đoạn Hoài đau đến mức nhăn nhó, buộc phải thả tôi ra.
Ngay sau đó, ấy đứng chắn trước tôi, giọng trầm thấp: “Em về lớp trước đi.”
Tôi ngây người gật đầu, trong không khí phảng phất hương xà phòng nhè nhẹ trên người ấy.
Đoạn Hoài tức giận hét lên:
“Giang Tân Bạch, ý cậu là gì? Tôi đang chuyện với của mình, liên quan gì đến cậu?!”
Nguyễn Y Y cũng cắn chặt môi, đôi mắt long lanh đầy nước mắt.
“Anh Bạch, thật ra em có chuyện muốn với …”
Giang Tân Bạch thản nhiên đáp: “Đoạn Hoài, Linh Âm ấy thích tôi, cậu nghe không hiểu tiếng người sao?”
Sau đó, ấy quay sang Nguyễn Y Y, lạnh lùng buông một câu: “Cô im đi, tôi không muốn nghe.”
Khuôn mặt Nguyễn Y Y lập tức tái nhợt, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất, chiếc váy trắng lấm lem bụi bẩn.
Đoạn Hoài vội vàng đỡ ấy vào lòng, ôm chặt đầy nâng niu.
【Gì đây? Sao nữ phụ đột nhiên lại thích học thần? Mà học thần còn bảo vệ ấy nữa?】
【Học thần và Y Y mới là một đôi, nữ phụ đừng có cướp người của người ta!】
【Bình tĩnh, cứ xem tiếp đi. Nữ phụ đã thích nam thần từ bé, không thể nào đổi là đổi ngay. Bây giờ chắc ta chỉ đang diễn trò để thu hút sự ý của nam thần thôi.】
Bình luận không tin rằng tôi có thể dễ dàng từ bỏ Đoạn Hoài.
Cả lớp cũng .
Giữa đám đông vang lên những lời chỉ trích:
“Linh Âm, đừng giả vờ nữa, ai mà chẳng biết trong lòng cậu nghĩ gì? Mau đồng ý với Đoạn Hoài đi!”
“Đúng đấy, đừng có tự biên tự diễn nữa. Dùng chiêu lạt mềm buộc chặt quá nhiều, chỉ khiến người cậu thích ngày càng xa rời cậu thôi.”
Nghe bè ủng hộ, Đoạn Hoài ưỡn ngực, trên mặt tràn đầy tự mãn, hất cằm ra lệnh:
“Tôi sẽ bỏ qua lỗi lầm này của . Mau lại đây xin lỗi Y Y đi, trò của ấy sợ đấy!”
Nguyễn Y Y cố gắng nở nụ , dịu dàng kéo tay áo Đoạn Hoài, nhẹ giọng :
“Anh Hoài, đừng giận. Chị Linh Âm chỉ đang thôi mà. Em cũng không sao, cần gì phải bắt chị ấy xin lỗi em?”
Miệng thì , ta lại cứ ngồi lì dưới đất, dáng vẻ như thể nếu tôi không xin lỗi thì ta sẽ không chịu đứng dậy.
Xung quanh ngày càng có nhiều người tụ tập, nếu không rõ chuyện này thì sẽ không dễ dàng kết thúc.
Tôi thở dài, nhấc chân định bước về phía Đoạn Hoài.
Cổ tay đột nhiên bị giữ lại, Giang Tân Bạch nắm lấy tay tôi, khẽ lắc đầu.
Tôi mỉm : “Không sao, em có cách.”
Đoạn Hoài thấy cảnh này, trong lòng bức bối khó chịu, mất kiên nhẫn giục:
“Mau lại đây!”
Tôi ngoan ngoãn đi tới, cúi người thật sâu trước ta:
“Xin lỗi!”
Đoạn Hoài cứng đờ người: “Cô xin lỗi tôi gì? Người cần xin lỗi là Y Y!”
Tôi giả vờ rơi vài giọt nước mắt, giọng nghẹn ngào:
“Tôi tất nhiên phải xin lỗi , vì tôi đã từng phạm sai lầm với .”
“?”
Đoạn Hoài ngạc nhiên đến mức chết lặng, ngay cả Nguyễn Y Y cũng quên mất mình đang giả vờ đáng thương, tròn mắt tôi.
Tôi hạ giọng, cố ý tỏ ra chân thành:
“Tôi thừa nhận, tôi đã từng giúp bài tập, mang bữa sáng cho .
“Nhưng thật ra, tôi không vì .
“Mà là vì tôi muốn thu hút sự ý của Giang Tân Bạch.
“Tôi muốn ấy ghen, muốn ấy nhận ra tôi cũng rất tốt.
“Không ngờ tôi lại lún quá sâu, khiến hiểu lầm rằng tôi thích .”
Tôi thẳng vào mắt Đoạn Hoài, nhẹ nhàng tiếp:
“Xin lỗi, Đoạn Hoài. Người tôi không phải .
“Cũng xin đừng bao giờ tôi là nữa, tôi sợ Giang Tân Bạch sẽ hiểu lầm.”
Giọng kiên định, từng câu từng chữ đều vang lên rõ ràng.
Đoạn Hoài lập tức bật dậy, nắm chặt tay, kích hét lên:
“Cô lừa tôi! Tôi không tin thật!”
Nói xong, ta lao tới, mạnh mẽ đè chặt vai tôi:
“Cô đã thích tôi từ nhỏ, sao có chuyện tôi nhầm ?”
Giang Tân Bạch sải bước dài, chắn ngay trước mặt tôi, giọng lạnh như băng:
“Buông Linh Âm ra.
“Cậu không nghe ấy thích tôi sao?
“Nếu còn tiếp tục quấy rối tôi, B ap cai dang yeu, tôi đảm bảo cậu sẽ thân bại danh liệt.”
【Ôi trời, tôi đã bỏ lỡ chuyện gì ? Học thần vừa công khai thừa nhận nữ phụ là của ấy!】
【Theo diễn biến này, nữ phụ có học thần, không những thành tích không giảm sút mà còn ngày càng tiến bộ. Vậy còn nữ chính nhà chúng ta thì sao?】
【Nữ chính mau bật chế độ bùng nổ đi! Nam thần và học thần đều là của , đừng để nữ phụ cướp mất!】
Thật ra tôi cũng rất ngạc nhiên.
Những lời tôi vừa chỉ là cái cớ để tránh Đoạn Hoài tiếp tục quấn lấy tôi.
Nhưng tôi không ngờ rằng, Giang Tân Bạch lại thản nhiên tiếp nhận lời tỏ đó, còn thuận lý thành chương trở thành trai tôi luôn.
Nhìn gương mặt điển trai nghiêng nghiêng của ấy, tôi chìm vào trầm tư.
Thôi, sau này tìm cơ hội rõ ràng .
Bạn thấy sao?