Quay lại chương 1 :
6
Sáng sớm hôm sau, tôi dậy sớm đưa con về nhà mẹ đẻ.
Tôi đoán tối nay Chu Diên sẽ về. Để tránh có chuyện không hay, tôi quyết định để con ở lại nhà ngoại.
Chiều tối quay về, quả nhiên thấy Chu Diên đang ngồi thừ trên ghế sofa, vừa uống rượu vừa than thở.
Thấy tôi bước vào, ta lập tức quát lên:
“Là đúng không? Chuyện tối qua!”
“Chuyện gì tối qua — tôi giả vờ tỏ vẻ oan ức.
“Chuyện ở KTV Kim Hoa tối qua đó! Là báo công an đúng không? Đừng có giả bộ! Hôm nay tôi cho người kiểm tra camera rồi, thấy rõ ràng đứng gọi điện ở gần đó!”
“À… chuyện đó hả? Đúng rồi, là tôi đấy.”
“Cô theo dõi tôi?”
“Ai thừa thời gian đi theo dõi ? Tôi đi ngang qua cờ thấy ở đó thôi. Định chào hỏi một tiếng mà ai ngờ thấy đang ôm ấp người đẹp, tôi ngại quá nên lặng lẽ rút luôn.”
“Vậy nên tức rồi đi gọi công an à?”
“Ai mà thù hằn gì? Tôi đang giúp xã hội sạch môi trường đấy chứ. Cảnh sát cũng rồi mà: Bài trừ mại dâm, cờ bạc, ma túy – cố gắng công dân tốt.”
Tôi cố ý nâng cao giọng, rõ từng chữ để chọc tức Chu Diên.
“Cô có biết chỉ vì cú điện thoại đó của , mấy khách hàng của tôi bị vợ về nhà chửi cho tơi tả. Giờ thì họ đồng loạt gọi mắng tôi, tuyên bố sau này không hợp tác nữa!” — ta gào lên.
“Không hợp tác thì thôi, có gì mà to tát! Không lẽ nhất định phải kéo nhau đi chơi mới ký hợp đồng à?”
“Cút! Mai xéo khỏi đây cho tôi!”
Chu Diên giận điên, quát thẳng vào mặt tôi.
“Cút hả? Anh đang đuổi ai thế? Đừng quên, đây là nhà của tôi! Người phải cút là mới đúng!”
Tôi cũng không vừa, chỉ thẳng vào mặt ta mà chửi.
Đúng lúc đó, mẹ Chu Diên không biết từ đâu lao ra, nghe thấy tôi “nhà của tôi” thì lập tức hùa theo con trai mắng chửi tôi:
“Con à, mẹ đã với con từ đầu rồi, loại phụ nữ như thế này không cưới , mà con không nghe. Giờ hay rồi, nuôi nó bao lâu mà nó chẳng biết ơn, lại còn đuổi con ra khỏi nhà!”
“A Doanh này, tôi là mẹ thật nhé. Cô giờ như này thì là trèo cao mới đúng. Nếu không phải vì con trai tôi tốt tính, thì loại vừa béo vừa nghèo vừa đanh đá như , trai làng tôi bỏ từ lâu rồi. Ai lại giữ lại cho mưa gió trong nhà này chứ!”
Tôi nhếch mép :
“Ô hô, mẹ nhắc chuyện ly hôn, chắc không phải tính sẵn từ lâu rồi đấy chứ? Tôi rồi mà, tự dưng dọn từ quê lên ở cả tháng nay, hóa ra là để phục vụ cho cái ‘con dâu tương lai’ không dám ngẩng mặt đời kia à? Hèn gì dạo này ba ngày chẳng thấy mặt bà đâu, cuối cùng cũng lộ bài rồi! Tôi trước cho biết, hôm qua ở đồn công an tôi có gặp ‘con dâu’ của bà đấy! Tôi còn tốt bụng khuyên ta đi khám gấp, nhỡ đâu con bà bị lây bệnh gì thì đứa cháu nội vàng ngọc của bà lại bị sảy thai thì nguy to nha!”
Mẹ Chu Diên nghe đến hai chữ “sảy thai” thì gào lên, xắn tay áo định nhào tới đánh tôi, vừa đánh vừa chửi:
“Con tiện nhân! Mày dám nguyền rủa cháu tao! Nếu cháu tao mà không sinh ra an toàn thì chính là tại con đàn bà độc ác như mày nó!”
Thấy bà ta vung tay định tát vào mặt tôi, tôi phản ứng cực nhanh, bắt lấy tay bà ta rồi đạp một cú thẳng vào bụng dưới.
Mẹ Chu Diên ngã lăn ra đất, nằm đó cả nửa ngày không dậy nổi.
Chu Diên thấy mẹ bị đánh thì nổi điên, như chó dại lao tới định nhào vào tôi.
Tôi nhanh chân né , ta không kịp thắng đà, đâm đầu vào cạnh bàn trà, trán đập mạnh đến mức bật cả máu.
“Á á á á! Giết người rồi! Mau đến đây! Con đàn bà này muốn chồng!”
Mẹ Chu Diên vừa kêu gào, vừa ôm mặt con trai kiểm tra vết thương, mặt đau khổ như muốn chết đến nơi.
“Giết cái gì mà , chưa chết thì đừng làng!”
Tôi bây giờ cũng chẳng cần giả vờ nữa, gào thẳng vào mặt bà ta.
“Mày… mày con đàn bà mất dạy, dám chồng mày, còn không tôn trọng người lớn như tao?
Hôm nay tao không đập chết mày thì không phải là mẹ chồng mày nữa!”
Nói xong, bà ta cầm cái gạt tàn lao đến đập tôi.
May mà tôi nhanh, tránh cú đó, nếu không đã vỡ đầu rồi.
Bạn thấy sao?