Khi Ảnh Đế Livestream [...] – Chương 1

Anh trai tôi, một ảnh đế đình đám, trong lúc say rượu đã mở livestream kể khổ:

“Em tôi chưa bao giờ thích tôi, cũng chẳng ủng hộ giấc mơ diễn viên của tôi! Nó còn đánh tôi nữa.”

“Nó chỉ thích thân của tôi, chẳng thèm quan tâm đến trai mình!”

Cư dân mạng lập tức lao vào chỉ trích tôi. Bất đắc dĩ, tôi phải lên Weibo giải thích:

“Hồi nhỏ, ấy mê mấy trò kỳ quặc, tự đổi tên thành ‘Táng Ái’ (Chôn Tình), còn thích ra sân trường đứng dưới mưa như dân chơi bất cần đời. Có kéo cũng không chịu vào!”

“Mà kéo ấy về, ấy còn trách ngược rằng tôi đôi cánh tự do của ấy, định hủy luôn ‘thiên đường’ của ấy.”

Anh trai đỏ mặt, cãi lại:

“Thế còn chuyện em thiên vị , không thèm để ý đến thì sao?”

Ta xoa trán, bất lực:

“Bạn để tóc ngắn gọn gàng, còn thì để mái dài che hết mặt. Vì sợ mất mặt, nên em mới nhờ ấy đi họp phụ huynh hộ thôi, có gì sai chứ?”

Sự việc này không chỉ giải quyết lời trách móc của trai, mà còn khiến cư dân mạng có một trận lớn.

Cư dân mạng ầm lên, mấy công tử nhà giàu ở Bắc Kinh còn trực tiếp gửi 10 hộp thuốc lá Hoa Tử để chế giễu.

Tôi giả vờ : “Cảm ơn ‘ em’ đã gửi quà Carnival, vẫn là thân của đáng tin hơn!”

1

Tôi nổi tiếng rồi.

Nổi đến mức khác biệt, nổi đến mức không giống ai, nổi đến mức thà không nổi còn hơn.

Tôi chỉ là một biên kịch nhỏ không mấy tên tuổi trong làng giải trí, sống dựa vào việc mỗi tháng sản xuất một bộ phim ngắn. Cuộc sống cũng coi như tạm ổn.

Từ lúc bước chân vào ngành này, tôi luôn mơ một ngày mình có thể viết một tác phẩm đình đám.

Mỗi lần viết xong một kịch bản, tôi đều nghĩ: “Đây chắc chắn là bộ phim bom tấn tiếp theo!” Mỗi lần gửi kịch bản đi, tôi lại nhận ra: “Chắc lần này lại nộp một thứ vớ vẩn rồi!”

Việc tôi nổi tiếng lần này, hoàn toàn nhờ vào phúc của trai tôi.

Không ai biết tôi và Ảnh đế Hà Tấn An là em ruột cùng cha cùng mẹ. Chúng tôi là em “chính hiệu không giả”.

Bởi vì ngoại hình của chúng tôi chẳng giống nhau chút nào, nên từ trước đến giờ không ai phát hiện ra bí mật này.

Nhưng mọi chuyện chấm dứt từ lúc tôi say rượu và livestream.

Tôi không xem buổi livestream đó, vì tôi – Ảnh đế Hà – vốn nhiều, chẳng có việc gì cũng thích mở livestream tám chuyện với fan.

Một lần phát là năm, sáu tiếng liền, còn chuyên nghiệp hơn cả mấy streamer chuyên nghiệp.

Theo lời fan thì: “Nếu sau này không Ảnh đế nữa, ấy chắc chắn streamer , vì thật sự nghề!”

Tôi biết chuyện này nhờ vào Cố Lăng Uyên.

Tên này từ nhỏ đã thân với tôi đến mức mặc chung một cái quần. Hai người họ từ thời “phi chính thống” đã là chí cốt.

Lúc nhận cuộc gọi từ ta, tôi còn hơi tò mò tại sao một người bận rộn như lại gọi điện cho tôi.

“Ô kìa, người bận rộn như hôm nay lại nhớ gọi tôi là sao?”

trai tôi, tôi với Cố Lăng Uyên cũng thân thiết đến mức không thể thân hơn. Đùa vài câu cũng chẳng ai giận.

Giọng Cố Lăng Uyên đầy ý : “Xem Weibo chưa?”

Dựa vào sự hiểu biết của tôi về ta, chắc chắn lúc câu này, ta đang hả hê Weibo.

“Chưa xem. Anh lên hot search rồi à?”

Câu này không phải tôi đoán bừa. Hồi trước, khi tôi còn chưa chính thức debut vào làng giải trí, ấy và Cố Lăng Uyên đã là những nhân vật hot trên mạng.

Hai người đứng trên sân trường, khoác vai nhau, không biết ai chụp lại rồi đăng lên mạng, khiến cư dân mạng rần rần “đẩy thuyền” cặp đôi này.

Phải thật, tôi cũng từng là một trong những người đó.

Sau này, việc tôi “đẩy thuyền” hai người bị phát hiện, còn bị Cố Lăng Uyên kéo qua một góc, chuyện “giáo dục tư tưởng” cả buổi.

Hầy, thế là từ đẩy công khai, tôi chuyển sang đẩy ngầm.

2 Tôi biết chắc Cố Lăng Uyên đang nhớ lại chuyện đó, vì ta ngừng một chút rồi mới tiếp. Giọng trong lời còn rõ hơn:

“Nhưng lần này nhân vật chính không phải là tôi và trai , mà là .”

Tôi hơi không hiểu ý của ta. Tôi với trai cùng lên Weibo á?

Chuyện này kỳ quái thật!

“Tôi với ấy gì liên quan gì tới nhau đâu. Làm sao cả hai cùng lên hot search ?”

“Xem đi. Tôi đảm bảo sẽ không thất vọng đâu.”

Tôi không cúp máy, trực tiếp vào Weibo. Một từ khóa đỏ rực, đập thẳng vào mắt, treo lơ lửng trên hot search.

#Ảnh đế Hà Tấn An livestream#

Tôi có một linh cảm không lành chút nào.

Bấm vào từ khóa đó, thấy lượt xem đã vượt qua một tỷ và còn đang tiếp tục tăng, tôi tối sầm mặt mày.

Hà Tấn An, cái thằng chết tiệt này lại bậy bạ gì nữa đây!

Anh ấy là Ảnh đế rồi, có thể không quan tâm đến danh tiếng, tôi chỉ là một biên kịch nhỏ bé, còn phải sống trong cái giới này đấy!

Làm ơn đừng kéo tôi vào rắc rối nữa!

Tôi thực sự cảm thấy bất lực.

Giọng Cố Lăng Uyên vang lên từ điện thoại: “Thấy chưa?”

Giọng điệu chắc nịch.

Tên này cũng đáng ghét không kém.

Cả tôi lẫn Cố Lăng Uyên chắc chắn là do ông trời phái đến để hành hạ tôi.

“Không có gì để sao?”

3Cố Lăng Uyên thấy tôi im lặng nửa ngày không , lại buông thêm một câu:

“Đừng bảo tức quá mà ngất đi rồi nhé?”

Tôi hít một hơi thật sâu:

“Anh im lặng một chút thì không ai bảo câm đâu!”

Nói xong câu này, tôi rõ ràng nghe thấy tiếng ta cố nhịn từ đầu dây bên kia.

“Buồn lắm à? Chuyện này vui đến mức đó sao? Hay giống như lần mọi người nghi ngờ với Hà Tấn An là một cặp thì vui hơn?”

Sau đó, tôi thỏa mãn khi nghe tiếng nghiến răng của Cố Lăng Uyên.Sảng khoái thật!

Tôi đã khổ, cũng đừng mong yên!

Cúp máy xong, tôi bắt đầu lướt Weibo xem những đoạn cắt từ livestream của trai mình.

Tôi bấm vào một video có lượt like nhiều nhất.

Trong video, tôi mắt mờ mờ say rượu, nước mắt nước mũi giàn giụa, bắt đầu kể lể tội trạng của tôi, rằng tôi ghét ấy như thế nào, không thích ấy ra sao, còn thường xuyên đánh ấy nữa.

Ừ, tôi thừa nhận, những điều ấy đều đã xảy ra.

Nhưng ấy không trọng điểm! Anh ấy không vì sao tôi lại ghét ấy và vì sao tôi lại đánh ấy.

Tôi lướt xuống phần bình luận, nội dung muôn màu muôn vẻ, phần lớn là các “mẹ fan” và “ fan” tỏ ra thương xót trai tôi, còn một số ít fan lý trí thì bảo:

“Chưa rõ ngọn ngành, không bình luận.”

Nhưng điều đó không ngăn việc tôi bị fan của ấy đào bới đủ thứ chuyện, thậm chí họ còn biết cả việc hồi cấp ba tôi ghét học thể dục.

Tôi nên cảm thấy may mắn vì tài khoản Weibo cá nhân và tài khoản công việc của tôi là hai cái khác nhau.

Nếu không, cả thế giới đã biết Ảnh đế Hà Tấn An có một em biên kịch hạng bét rồi.

Nhìn vào phần bình luận toàn những lời cay nghiệt, tôi cảm thấy mình cần phải gì đó để cứu vớt hình tượng đáng thương của mình.

Mặc dù, fan nên giữ khoảng cách với đời sống riêng tư của idol, tôi thực sự không muốn để họ bị lừa.

Họ xứng đáng biết con người thật của trai mình.

Mất mặt thì phải để cả hai cùng mất mới vui, chứ đâu phải mình tôi gánh hết!

Tôi suy nghĩ một chút, rồi đăng lên Weibo một bài viết, không quên tag “kẻ tội đồ” chính:

“Mang theo cây đinh ba của và đến đây để đào bới nào! @Hà Tấn An.”

Đăng xong, tôi mới nhận ra có điều gì đó không ổn.

Chết tiệt, đây là tài khoản công việc của tôi!

Ngay lập tức, Hà Tấn An như thể đã chờ sẵn, ngay sau khi tôi đăng bài, ấy đã để lại bình luận:

“Em à, em không cần phải đăng bài giải thích cho đâu, chịu mà. 😭”

Weibo của tôi lập tức bị chiếm bởi thông báo 99+.

Nhìn bình luận của Hà Tấn An, tôi mặt không biến sắc.

Chịu ủy khuất? Anh chịu cái quái gì? Người chịu là tôi chứ!

Weibo của tôi, giống như vừa bị ném một quả bom .

Hà Tấn An, thế giới này đúng như ý mong muốn rồi phải không?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...