Kết Hôn Chớp Nhoáng [...] – Chương 2

Cuối tuần khi tôi đang nằm ườn như con cá ươn ở nhà, Hạ Dĩ Minh lái xe của tôi chở đồ đạc của ta đến.

Tôi ôm một hộp khoai tây chiên xem tivi, thấy Hạ Dĩ Minh dọn dẹp phòng ngủ phụ gần xong, vẫy tay : "Hạ Dĩ Minh, mau đi nấu cơm đi, tôi đói rồi."

Hạ Dĩ Minh ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh tôi, dùng khuôn mặt đẹp trai đó tôi: "Em muốn ăn gì?"

Đây chính là niềm vui của một phú bà sao? Tôi suýt khóc vì vui sướng.

Thế là tôi bắt đầu gọi món: "Lẩu huyết, cá chép sốt chua ngọt, trứng xào cà chua, thêm món canh đậu phụ rau xanh là đủ cho hai người ăn rồi."

Hạ Dĩ Minh gật đầu: "Trứng xào cà chua và canh đậu phụ rau xanh, , đi siêu thị mua đồ ngay."

Tôi giữ ta lại: "Anh không nghe thấy hai món đầu à?"

"Có nghe thấy,…", Hạ Dĩ Minh bình thản , "Nhưng tôi không biết ."

Tôi cảm thấy mình có lẽ đã quá vội vàng.

Hạ Dĩ Minh tiếp tục lý sự: "Tôi tôi biết nấu ăn, chứ có tôi là đầu bếp đâu, trù nghệ của tôi chỉ dừng lại ở mấy món ăn gia đình thôi."

Sau đó ta lộ ra một chút vẻ chê bai: "Một người không bao giờ vào bếp, cả ngày chỉ biết gọi đồ ăn ngoài như em cũng đừng có đòi hỏi nhiều quá."

To gan! Tôi là ông chủ của đấy!

"Tháng này không có tiền tiêu vặt nữa."

"Đừng giận, cho em xem cơ bụng."

"Cút đi!"... tôi đá ta một cái, "Anh là đàn ông con trai mà chỉ biết bán sắc đẹp à, không có tinh thần thực tế gì sao!"

Hạ Dĩ Minh sững người một chút: "Em là ..."

Tôi biết ta nghĩ lệch lạc, giơ tay ném hộp khoai tây chiên rỗng vào người ta: "Tôi là mua cuốn sách dạy nấu ăn về mà học ấy!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...