Kẻ Phán Xét Giới [...] – Chương 4

04

Nhưng cửa không mở ra, thứ kỳ lạ từ từ đi đến sau lưng Lục Nguyên Nguyên.

Tay giơ lên, rìu hạ xuống, sau đó là cảnh thứ kỳ lạ vào phòng tắm rửa dao.

Thảo nào, thảo nào hôm qua tôi gõ cửa mà không có ai mở.

Tôi che miệng, nếu hôm qua Lục Nguyên Nguyên thực sự mở cửa thì người c h ế t sẽ là tôi.

[Các ơi, tôi đã tra ra rồi! Lục Nguyên Nguyên vốn không nên vào giới giải trí, ta đã thay thế người cùng làng với mình, mới có cơ hội học đại học!]

Đương nhiên cư dân mạng cũng thấy hành Lục Nguyên Nguyên muốn lấy mạng tôi.

Tất cả đều lên mạng đào thông tin về Lục Nguyên Nguyên, kết quả là cư dân mạng thực sự đào ra thứ hay ho.

Lục Nguyên Nguyên không phải lần đầu chuyện như , lý lịch của ta, hầu như đều là giẫm đạp lên người khác mà có .

Lục Nguyên Nguyên c h ế t rồi, cả đám ăn sáng rất yên tĩnh.

Mãi đến tám giờ, cuộc thi đầu tiên chính thức bắt đầu.

Là người đầu tiên ra sân, tôi đã báo với thứ kỳ lạ ở hậu trường bài hát mà mình sẽ hát, sau đó tự tin bước lên sân khấu.

Lên sân khấu rồi mới phát hiện ra người đang ngồi giữa hàng giám khảo.

Không phải là chàng đẹp trai đã ôm tôi ngủ tối qua sao?

Tôi liếc mắt đưa với chàng đẹp trai, cố gắng tăng thiện cảm trước mặt ấy.

Tiếng nhạc dạo của bài "Ca khúc chiến đấu của quân đội." vang lên, DNA của tôi lập tức thức tỉnh.

Tôi vừa hát vừa đi về phía chàng đẹp trai.

Bình luận liên tục hiện ra trước mắt chúng tôi.

[Chị ơi, đây là Boss cuối đó, chị muốn trà xanh cũng không nên trà xanh với ta chứ?]

[Chị không thấy ánh mắt của ta sao?]

[Hát bài hát đỏ như , sao lại chuyện trà xanh như ?]

Tôi những bình luận trôi qua, bước chân khựng lại.

Ngay sau đó, tôi mất thăng bằng ngã vào lòng Boss cuối.

Tất cả mọi người bao gồm cả bình luận đều hít một hơi lạnh.

Những thứ kỳ lạ cũng cẩn thận chằm chằm về phía tôi.

[C h ế t tiệt, Hứa Tiếu Tiếu, xong đời rồi.]

[Cô này trà xanh quá, Boss cuối ra tay đi, không muốn ta nữa.]

Mọi người đều nín thở chờ xem trò hay của tôi, Boss cuối giơ tay lên, cả hội trường im lặng.

Chỉ thấy Boss cuối ôm tôi, đổi một tư thế thoải mái, tay còn đặt trên eo tôi, vuốt ve phần thịt mềm trên eo tôi.

Mọi người há hốc mồm kinh ngạc.

Tôi bình tĩnh, tiếp tục hát trong vòng tay Boss cuối.

[C h ế t tiệt? Hóa ra Boss cuối thích kiểu này?]

[Quan hệ à? Không thể nào?]

Lương Thần ở hậu trường, tức giận dậm chân. Cô ta đến gần Lâm Tây, nhỏ giọng : "Có thấy vị trí trong vòng tay Boss cuối không? Vị trí đó chỉ có thể là của tôi!"

Lâm Tây nghe xong, nhẹ nhàng gật đầu.

Hát đến cao trào, tôi càng hát càng phấn khích, suýt nữa đứng dậy trong vòng tay Boss cuối.

Bình luận nhanh chóng hiện ra trước mặt tôi, số phiếu tăng vù vù.

[Các ơi, cảnh này càng xem càng thấy nóng, sao thế nhỉ?]

[Tôi cũng phát hiện ra rồi...]

[Có thể như không?]

Hát xong, tôi nằm nửa người trong vòng tay Boss cuối, nghe thứ kỳ lạ báo cáo số phiếu của tôi hôm nay.

"Xin chúc mừng thí sinh Hứa Tiếu Tiếu, tổng cộng 10549 phiếu."

Tiếp theo là thời gian giám khảo chấm điểm, không biết có phải vì tôi Boss cuối ôm trong lòng hay không mà tất cả những thứ kỳ lạ đều cho tôi điểm tuyệt đối.

[Tuyệt vời, Hứa Tiếu Tiếu đã đứng trên đỉnh cao của trò chơi!]

[666!]

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...