Kế Hoạch Trả Thù [...] – Chương 4

13.

Sinh viên toàn trường đều bị chấn .

【Không phải chứ, Chu Minh không phải là một người tài đức vẹn toàn sao? Nhìn không ra cậu ta lại là loại người cặn bã như đó.】

【Không ngờ là sucvat ở ngay kế bên lun đó.】

【Không phải là Chu Minh vừa thi đậu công chức, còn đang trong thời gian báo danh sao? Mau đi báo cáo hắn đi, không thể để loại shit chuột này hỏng cả nồi cháo .】

Chu Minh nhanh chóng đáp lại.

Cũng giống như những gì ta ở kiếp trước, không hề phủ nhận chuyện này.

Anh ta chỉ rằng:

‘Anh ta không hề ép buộc Dương Thiến chụp lại những tấm ảnh đó, là Dương Thiến tự nguyện chụp sau đó gửi cho ta.

Ban đầu, Chu Minh nghiêm khắc phê bình hành vi này của Dương Thiến, sau đó thấy Dương Thiến không vui, tinh thần ấy cũng có chút vấn đề.

Anh ta không muốn kích thích Dương Thiến nên mới tỏ ra rằng mình rất thích những tấm ảnh đó để dỗ cho Dương Thiến vui vẻ.

Về phần bằng chứng cho thấy Dương Thiến có vấn đề về tâm thần, chính là sau khi chuyện chụp trộm ấy bị bại lộ, ấy thực sự muốn mưu sát chúng tôi.

Thông thường, một người bình thường căn bản không thể ra những việc cực đoan như thế.’

Nếu như lúc này Dương Thiến có thể đứng ra chứng cho Chu Minh, thì các sinh viên còn có thể tin vào lời từ một phía của ta.

Nhưng Dương Thiến đã vào tù rồi, cho dù có mù quáng trong đến đâu chăng nữa, thì cũng không thể vượt ngục mà chứng cho ta và ôm hết mọi chuyện vào người mình .

Hơn nữa, tôi cũng đã đem đoạn ghi âm ta thừa nhận bản thân đã ép Dương Thiến lén chụp riêng tư của chúng tôi đăng lên rồi.

Chứng cớ rành rành ra đó, không một ai tin lời biện minh của Chu Minh.

【Duma, cái tên cặn bã chet tiệt này, hắn ỷ vào việc Dương Thiến vào tù rồi nên đem mọi chuyện đổ hết lên đầu Dương Thiến.】

【Không phải là Dương Thiến bị ta ép tới mức phát bệnh tâm thần đó chứ?】

【Nhà trường có thể đuổi học cậu ta không? Hạng người có phẩm hạnh không đứng đắn như , là sinh viên của trường này tôi còn thấy xấu hổ đó.】

【Đúng rồi, tra nam khốn kiếp cút ra khỏi trường đi.】

【Loại đàn ông rác rưởi này nên chet sớm đi.】

Kiếp trước, sau khi tôi và hai người cùng phòng chet còn bị Chu Minh và Dương Thiến bôi nhọ, còn bị bạo lực mạng rất nhiều.

Hiện giờ tất cả đều rơi hết lên người Chu Minh rồi.

Nhà trường rất coi trọng vấn đề này nên đã trực tiếp đuổi học Chu Minh.

Vì báo cáo của các học, cuối cùng Chu Minh cũng không nhận vào nhân viên công vụ.

Bởi vì xâm phạm quyền riêng tư của tôi và mấy người cùng phòng, Chu Minh còn bị tạm giam mấy ngày trời.

Trong khoảng thời gian này, Chu Minh có đến tìm bọn tôi một lần.

Đầu tóc ta rối bời, cặp mắt đỏ ngầu, toàn thân phát ra một mùi hôi thối không thể tả nổi.

Xem ra, mấy ngày này ta sống không tốt chút nào.

Anh ta trừng mắt tôi, tay nắm chặt thành nắm : “Hứa Đồng, là mày đúng không? Hai người cùng phòng của mày không có cái gan việc đó.”

Vào lúc này, cho dù tôi có giả ngu thì Chu Minh cũng sẽ không tin.

Nên tôi thẳng thắn thừa nhận.

Chu Minh hét vào mặt tôi: “Tại sao chứ? Mày rõ ràng đã đồng ý với tao rồi. Chỉ cần tao xin lỗi, xóa hết mấy tấm ảnh đó thì mày là sẽ không truy cứu chuyện này nữa cơ mà.”

Tôi hỏi vặn lại: “Tôi đồng ý bỏ qua cho và Dương Thiến, thì hai người sẽ bỏ qua cho chúng tôi sao?”

Biểu cảm của Chu Minh bối rối trong vài giây, sau đó nhanh chóng bình tĩnh lại.

Anh ta bắt đầu giả ngốc: “Tao không biết mày đang về cái gì.”

Anh ta tiến vài bước về phía tôi, giây tiếp theo, một số nam sinh đi ngang qua chặn ta lại, túm lấy cổ áo và đánh ta.

Chu Minh bị đánh cho nằm lê lết trên đất kêu gào đau đớn, hồi lâu vẫn chưa dậy nổi.

Mấy nam sinh đó cảnh cáo ta:

“Cái tên rác rưởi Chu Minh này, rõ ràng là mày sai, sao lại còn có liêm sỉ mà đến phiền Hứa Đồng cơ chứ?”

“Tao cảnh cáo mày, lần sau mày mà còn dám lại gần Hứa Đồng thì không phải chỉ ăn vài quả đơn giản này đâu.”

“Bảo vệ của trường này sao thế nhỉ? Lại có thể để cái tên nhàn rỗi ngoài xã hội Chu Minh này bước vào trường. Chúng ta nên báo cáo với bảo vệ, đừng có để hạng người nào cũng có thể vào trường .”

Tôi ta một cách trịch thượng, đồng thời cũng buông lời cảnh cáo: “Chu Minh, cũng thấy rồi đó. Một khi tôi xảy ra chuyện gì thì người đầu tiên mà cảnh sát tìm đến chính là . Nếu có ý nghĩ gì không nên có thì nên kịp thời dừng lại đi. Trừ phi, muốn ăn cơm tù chung với Dương Thiến.”

Chu Minh không gì, chỉ trừng mắt tôi, ánh mắt có chút oán hận.

Giây tiếp theo, ta bị người ta đạp một cái.

“Nhìn cái gì mà , bọn tao chưa đánh cho mày chịu phục đúng không?”

Chu Minh bị dọa cho nhắm chặt mắt lại, không dám tôi nữa.

Một thời gian dài sau đó, tôi cũng không gặp Chu Minh.

Lần nữa gặp lại Chu Minh lại là trong một dịp rất cờ.

14.

Hôm đó, tôi đến thực tập ở một công ty thì thấy Chu Minh mặc âu phục, giày da đang bước vào trong, trên người đeo thẻ công việc, hình như là nhân viên của công ty này.

Tôi rất ngạc nhiên.

Điều kiện tuyển dụng của công ty này rất cao, đối với công nhân viên của công ty thì ít nhất cũng phải là sinh viên đại học.

Mà Chu Minh thì bị nhà trường đuổi học, không lấy chứng chỉ học tập và chứng chỉ tốt nghiệp.

Điều bất ngờ còn ở phía sau, lúc tôi đến căng-tin của công ty để ăn trưa thì thấy cách đó không xa, có một khoác tay Chu Minh, vừa vừa đi về phía khu gọi đồ ăn của nhà ăn.

đó không ai khác chính là người chị họ lớn hơn tôi một tuổi.

Hai người này trông có vẻ là người của nhau.

Tôi ngồi ở một chỗ kín đáo quan sát, phát hiện tên Chu Minh này đối với chị họ tôi vô vùng e dè.

Không giống như cách ta đối xử với Dương Thiến, ta luôn có cảm giác vượt trội hơn Dương Thiến, cũng rất hưởng thụ cảm giác cậu ta sùng bái.

Tôi hiểu rõ tại sao Chu Minh phải ân cần với chị họ tôi như .

Điều kiện của nhà chị họ tôi không tệ, mẹ quản lí cấp cao ở đây, bố bác sĩ.

Sau khi tốt nghiệp, chị ấy trực tiếp đến công ty này việc, đồ chị ấy dùng đều là của các nhãn hiệu nổi tiếng.

Gia cảnh của nhà Chu Minh bình thường, nếu có thể kết hôn với chị họ tôi thì hoàn cảnh của ta sẽ cải thiện rất nhiều.

Tôi chắc chắn không muốn thấy chị họ tôi chìm trong vũng bùn.

Nếu chị họ tôi mà kết hôn với tên cặn bã Chu Minh này thì cả đời này của chị ấy sẽ bị hủy mất.

Tối hôm đó, tôi hẹn gặp chị họ.

Từ lời kể của chị họ tôi biết , của Chu Minh là chủ quản điều hành ở công ty này, là ông ấy đặc cách tuyển Chu Minh vào công ty.

Chị ấy và Chu Minh việc cùng một bộ phận.

Một tháng trước, Chu Minh bắt đầu nhiệt theo đuổi chị ấy, thấy ta vừa đẹp trai lại ân cần nên chị đã đồng ý lời tỏ , hai người đến với nhau.

Tôi vội kể cho chị họ nghe những việc xấu mà Chu Minh đã , chị ấy nghe xong lập tức phản bác lại:

“Con người Chu Minh rất tốt, ấy không phải loại người như em đâu.”

“Hơn nữa, những chuyện mà em vừa kể, lúc chị với Chu Minh quen nhau ấy đã hết với chị rồi, ấy là do bị .”

“Em xem, ấy cũng đã vào tù rồi, còn ấy thì vẫn không sao, có thể thấy vấn đề là co cũ kia, ấy cũng chỉ là bị ta liên lụy thôi.”

Tim tôi đập thịch thịch.

Chị họ của tôi, không phải là cũng đương mù quáng giống Dương Thiến đó chứ?

Tôi vạch trần bộ mặt thật của Chu Minh cho chị ấy biết, đừng có bảo là chị ấy không những không cảm kích, mà còn thuật lại hết những lời tôi vừa cho Chu Minh biết đấy chứ?

Nếu như Chu Minh biết tôi hỏng việc tốt của ta hai lần, ta sớm muộn gì cũng sẽ ra tay với tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...